Search This Blog

Thursday, April 14, 2022

Câu hỏi: Bộ phim nào dựa trên một câu chuyện có thật thậm chí còn đen tối hơn cả chính bộ phim đó?

Câu hỏi: Bộ phim nào dựa trên một câu chuyện có thật thậm chí còn đen tối hơn cả chính bộ phim đó?
Trả lời: Sean Kernan, một nhà văn tầm trung.
Nguồn: https://qr.ae/pvsy3n
___________________
  Đầu tiên, để bạn đọc dễ dàng phân biệt, mình xin phép giới thiệu cho các bạn về những nhân vật được đề cập trong bài viết dưới đây:
  Cô bé 11 tuổi Sally Horner (Sally) và tên Frank La Salle (Frank) chính là 2 nhân vật có thật trong một câu chuyện đầy ám ảnh xảy ra vào năm 1948.
  Dựa trên câu chuyện có thật đó, tác giả Vladimir Nabokov đã phác hoạ 2 nhân vật là cô bé Dolores Haze (Lolita) 12 tuổi và người đàn ông tên Humbert trong tác phẩm Lolita của mình.
____________________
  Trong một cuộc thăm dò ý kiến của 125 tác giả nổi tiếng, Lolita của Vladimir Nabokov đã được xếp hạng là cuốn sách hay nhất của thế kỉ 20.
  Đó là một kỳ tích đáng kinh ngạc khi xem xét mức độ đen tối của câu chuyện này: Cốt chuyện xoay quanh nỗi ám ảnh của một người đàn ông với một cô bé 12 tuổi, Dolores Haze (hay còn gọi là Lolita), người mà ông ta đã có một mối quan hệ tình dục (ấu dâm). Ông ta đi khắp đất nước cùng với cô bé và họ sống cùng nhau trong suốt nhiều năm.
  Câu chuyện này đã là nguồn cảm hứng tạo nên hai bộ phim, cả hai tuy đều được đánh giá cao nhưng cũng gây nên không ít những tranh cãi.
  Câu chuyện được kể qua cái nhìn của thủ phạm, Humbert. Trong phê bình văn học, ông ta được gọi là "người dẫn chuyện không đáng tin cậy", có nghĩa là bạn nhìn thế giới thông qua con mắt chủ quan của một người hay một quan điểm đầy tính thiên vị.
  Ví dụ, Humbert mô tả Lolita chính là kẻ cám dỗ, là người tán tỉnh và yêu cầu hắn ta quan hệ tình dục với mình. Thế nhưng vài tháng trước đó, hắn đã giữ một cuốn nhật ký riêng tư, kể chi tiết việc hắn ta khao khát sự đụng chạm thể xác của cô bé như thế nào. Hắn thậm chí còn kết hôn với chính mẹ của Lolita chỉ để tiếp cận cô bé.
  Điều đáng chú ý về Lolita đó là sự dung tục đáng kinh ngạc và lối văn đầy gợi cảm được tuôn ra từ một nhân vật hoàn toàn không có chút thiện cảm nào.
  Tôi khinh thường Humbert. Tuy nhiên, tôi không thể ngừng đọc.
NGUỒN GỐC MÉO MÓ CỦA CÂU CHUYỆN NÀY
  Rất ít người nhận ra rằng có một trường hợp thực tế thậm chí còn đáng lo ngại hơn, đó chính là nguồn cảm hứng cho cuốn sách:
  Đó là câu chuyện của cô bé 11 tuổi, Sally Horner, người đã bước vào một cửa hàng tiện lợi ở Camden New Jersey vào năm 1948. Cô bé là một đứa trẻ tuyệt vời và là một người tuân theo quy tắc với những con điểm số tốt. Thế nhưng, cô bé đã dám ăn cắp một cuốn sổ tay vì một nhóm các cô gái mà cô hy vọng rằng mình sẽ được tham gia vào.
  Thật xui xẻo, một kẻ hiếp dâm bị kết án 50 năm tù, Frank La Salle, đã ở trong cửa hàng ngày hôm đó. Frank đã nắm lấy cánh tay của cô bé khi cô bé đang cố gắng bỏ chạy.
   Hắn ta nói rằng hắn chính là một thành viên của tổ chức FBI và được yêu cầu gửi cô đến trại cải tạo. Sally bắt đầu khóc và hoảng loạn. Gia đình của cô không khá giả và những rắc rối pháp lý sẽ huỷ hoại họ. Cô bé sợ rằng mình sẽ bị bỏ rơi.
   Frank đã làm dịu cô bé bằng một thoả thuận, nói rằng hắn ta sẽ không làm điều đó miễn là cô sẽ chịu làm theo những gì mà hắn yêu cầu trong tương lai.
  Vài tháng sau, Frank chặn Sally trên đường từ trường về nhà. Hắn ta bảo cô bé rằng chính phủ đã muốn hắn đưa cô bé đến thành phố Atlantic và cô sẽ được chăm sóc ngay khi ở đó.
  Frank đã nhờ Sally nói với mẹ cô bé rằng cô đang đi du lịch đến thành phố Atlantic với bạn bè. Khi đến đón, hắn bắt cô bé phải nói dối với mẹ mình rằng hắn chính là cha của bạn cô.
   Đêm hôm đó, Frank đã ép bé gái 11 tuổi quan hệ tình dục với mình. Và chẳng mấy chốc, họ đã sống cùng nhau và du lịch khắp đất nước. Tiếp đó, hắn ta thậm chí còn đăng ký cho cô bé vào học một trường tiểu học ở Texas trước khi họ chuyển đến California. Ở nơi công cộng, cô bé đã đóng giả làm con gái của hắn ta nhưng khi ở nơi riêng tư chỉ có hai người, Sally lại quay về trở thành bạn tình của hắn.
   Những người hàng xóm đã không hề mảy may bất cứ điều gì đáng ngờ về mối quan hệ giữa tên đàn ông kia và cô bé (Frank và Sally). Frank nói với họ rằng vợ của hắn đã qua đời trong một vụ tai nạn. Nhưng một người hàng xóm là Ruth đã cảm thấy kỳ lạ và có điều gì đó không ổn về hai người.  
   Nhiều lần, Ruth đã cố gắng để Sally mở lòng nhưng không thể moi được bất cứ điều gì từ cô bé. Cuối cùng, Sally đã nói với cô rằng cô bé đã bị bắt cóc khỏi gia đình. Trong cơn hoảng loạn, Ruth đã gọi cho FBI, hét vào điện thoại về những gì mà cô đã phát hiện ra.
   Frank đã bị bắt và bị kết án 35 năm tù. Sau hai năm kể từ khi cô bé bị bắt cóc, Sally được đưa về với mẹ của mình và được đăng ký để đi học trở lại.
LÀM THẾ NÀO ĐỂ CUỐN SÁCH TÌM THẤY SỰ KẾT NỐI CỦA NÓ?
  Khi câu chuyện này nổ ra và toàn những tin tức đưa tin.
  Tình cờ, Vladimir Nabokov đang phải vật lộn để hoàn thành một cuốn tiểu thuyết đầy tham vọng về một mối quan hệ không phù hợp giữa một người đàn ông trung niên với một cô gái trẻ. Ông đã đọc mọi bài báo về trường hợp của Sally và nó đã trở thành xương sống của cuốn tiểu thuyết Lolita mà ông viết.
  Cả hai câu chuyện của Lolita và Sally Horner đều bắt đầu trong cùng một năm. Cả Horner và Lolita đều sống với những bà mẹ đơn thân. Trường hợp của Sally Horner thậm chí còn được đề cập trong phiên bản sách của Lolita nhưng không một ai nhận thấy mối liên hệ này.
  Trong chương 33, Humbert bắt đầu đặt câu hỏi về chính hành vi của mình và nói: "Có lẽ tôi đã làm gì với Dolly, những gì mà Frank Lasalle, một thợ cơ khí 50 tuổi, đã làm với cô bé Sally Horner 11 tuổi vào năm 1948?"
  Frank giả vờ như vợ của hắn đã chết trong một vụ tai nạn. Và vợ của Humbert thực sự đã chết trong một vụ tai nạn (mặc dù Humbert có thể liên quan đến vụ tai nạn ấy - cô ấy đã gặp tai nạn ngay sau khi phát hiện ra cuốn nhật ký của Humbert về Lolita và cãi nhau với hắn ta về nó.)
  Cả hai đều đi du lịch khắp đất nước với "nô lệ" của họ, những người giả vờ là con gái của họ. Cả hai người đàn ông đã vì chính mối quan hệ kia mà huỷ hoại đi cuộc sống của mình và rồi cả hai đều chết trong tù (Humbert đã bị bỏ tù vì giết chết người đàn ông đã đánh cắp Lolita từ tay hắn ta).
  Nakobov thậm chí còn có một ghi chú cũ từ kho lưu trữ của mình: "nô lệ xuyên quốc gia", "người trung niên vi phạm đạo đức", "bị thẩm phán tuyên án gọi là 'kẻ đạo đức cùi".
SỰ THẬT ĐÁNG BUỒN TRONG CÂU CHUYỆN CỦA SALLY
  Một điều vô cùng bi thảm: Nabokov đã lưu ý Sally là nạn nhân xấu hổ như thế nào, vì phụ nữ và các bé gái thường là nạn nhân trong các vụ hãm hiếp. Một số đài phát thanh đã xoay quanh câu chuyện lố bịch này "Chà, nếu cô bé không ăn cắp cuốn sổ tay thì bla bla bla".
  Tôi nghi ngờ Nabokov đã ngoại suy (suy diễn trên giả thuyết) sự ám chỉ đó vào Lolita. Cô bé được miêu tả là một nhân vật lẳng lơ và có tính cách nổi loạn, đây dường như là điều đã quyến rũ Humbert và dẫn dắt hắn ta, thách thức hắn đưa cô ra khỏi sự kiểm soát của mẹ mình.
  Tuy nhiên, đây là điều mà nhiều nhà phê bình nghĩ rằng cuốn sách này là sáng giá: sự thật đang bị bóp méo. Liệu cô bé có thực sự cầu xin lấy sự thân mật không? Hay một lần nữa  đây chính là tâm lý hiếp dâm của tên thủ phạm? Liệu Humbert có đang phóng chiếu hình ảnh của cô bé thông qua sự đồi truỵ của chính mình?
  Hắn ta biện minh cho sự ham muốn của mình với các cô gái trẻ rằng đó là vì một trải nghiệm ban đầu của mình. Nó là một tình yêu đích thực của hắn, một đứa trẻ 13 tuổi, đã chết vì sốt phát ban, để lại hắn ta gắn bó với các cô gái vị thành niên, những người mà hắn gọi là "nữ thần".
  Hai năm sau, Lolita viết thư về cho Humbert, nhưng chỉ vì cô đang mang thai và cần tiền. Humbert cầu xin cô ở lại với hắn ta nhưng cô đã lặng lẽ từ chối. Hắn đưa tiền cho cô và rồi cô ấy lại rời đi – chỉ để chết sau khi sinh con.
  Trong khi đó, Sally Horner lại là nạn nhân nhiều lần. Đầu tiên là bởi kẻ đã bắt cóc cô, và sau đó là cả xã hội. Và giống như Lolita, cô bé chết trẻ trong một vụ tai nạn xe hơi ở tuổi 15.
  Lolita của Nabokov đã tiếp tục truyền thống lâu đời của nền văn học đó là đưa độc giả đến những nơi tối tăm và buộc họ phải suy nghĩ về các chủ đề phức tạp.
  Cuốn sách chắc chắn không dành cho tất cả mọi người. Nhưng khi bạn đọc kỹ, bạn sẽ nhận ra rằng Lolita chưa bao giờ yêu Humbert giống như cái cách mà hắn ta nói. Nếu không, cô sẽ không khóc sau khi quan hệ tình dục cùng với hắn hoặc buộc tội hắn ta sau này.
  Theo nhiều cách, Lolita là một bài học về việc nhận ra hành vi lạm dụng và ấu dâm. Những kẻ phạm tội thường được che đậy bởi một lớp vỏ bọc hoàn hảo. Những kẻ ấu dâm không chỉ tạo ra những câu chuyện phức tạp để bảo vệ bản thân, họ còn làm điều đó để biện minh cho hành vi của mình.
  Đáng buồn thay, không giống như Lolita, trường hợp của Sally Horner là phi hư cấu và quá phổ biến.
  Các cô gái trẻ bị bắt cóc và trở thành nạn nhân của những người đàn ông lớn tuổi, chuyện này xảy ra liên tục. Mọi người không bao giờ bận tâm về việc đặt những câu hỏi đúng và hợp lý. Những cô gái được trốn thoát thì thường lại chẳng có ai tin họ. Và nhiều người được tin tưởng thì vẫn bị đổ lỗi.
  Có lẽ thật tốt khi một Nabokov đã lấy cảm hứng từ thực tế. Sự thật vốn mang một sức mạnh biên tập cơ bản, sự thật được đưa vào câu chuyện sẽ dùng chính sức mạnh của mình để khiến câu chuyện càng trở nên thực tế và thu hút. Và nó buộc mọi người phải suy nghĩ về những điều xấu xa mà con người ta luôn muốn che dấu (SWEEP UNDER THE RUG).

No comments:

Post a Comment

Phật giáo vs cúng sao

Nhiều người nói Phật giáo bây giờ biến tướng, cúng sao giải hạng mê tín dị đoan... Nhưng mất đi cái đó rồi, nhóm những con người có ít họ...