Search This Blog

Sunday, July 25, 2021

Phong Thần Ký Ngoại truyện



Trích nguồn của linh lũ thiên tôn - thập tứ tỷ.
Vâng, cái kết cho ngoại truyện của 1 siêu phẩm, nhạt hơn cả nước loz luôn. Và đây cũng là cmt chửi cuối cho bộ truyện này. Cuối cùng chúng ta đã nhận được gì từ tác giả về nhân vật Thiên - Hắc Long?
Năng lực: Ăn hại đái khai. 5 con rồng duy nhất chỉ có Hắc Long ko có sức mạnh gì ngoài "sức trâu".  Vô sắc giới thần lực là do nguyên tinh mà có - nguyên tinh lại nhờ 1 ông già đưa. Khác hẳn Xích Hoàng Lam Bạch có bẩm sinh( hoàng long lôi điện, lam long thuỷ lực, xích long hoả lực). Rồi năng lực sáng thế cũng "được ban". Nhờ đâu mà được ban? Nhờ tác giả, chấm hết. Cả bộ truyện, và đến chap cuối, ko hề có 1 biểu hiện gì rằng Thiên "xứng đáng" có được sức mạnh. Tự nhiên mà có, tự nhiên thành đấng sáng thế. Xong truyện.
Trí tuệ: Não cực kỳ phẳng và mịn. Không biết suy nghĩ, ko có kế hoạch, ko có chính kiến. Việc duy nhất biết làm là đánh đánh đánh. Nghe Bàn Cổ nói mấy câu là lại làm việc cho nó. Biết nó đéo ra gì nhưng cũng mặc kệ. Cái kết thảm hại đồng tộc chết sạch cũng chính là vì cái bộ não mịn này mà ra chứ đâu?
Hành động: Như một thằng dân chủ thổ tả, làm gì cũng nửa mùa. Bảo vệ linh nhãn tộc ko hết sức. Bảo vệ long tộc ko hết mình. Chống đối Bàn Cổ cũng ko tận cùng. 27 chap truyện, là cảnh 1 thằng dẩm mơ hồ về mục tiêu và đéo biết phải làm gì. Thậm chí đến phút cuối, có trong tay đá sáng thế. Nó cũng ko thèm lắc cái não phẳng và mịn của nó xem sức mạnh thần thánh này có tác dụng hồi sinh ko? Ồ, anh đau lòng quá nên anh phá hết.Vâng, đéo nhờ thằng Bạo Long thì có khi "thần sáng thế" chẳng còn huyết thạch tồn tại trên đời =))
Chẳng biết 10 vạn năm sau, thấy Bàn Cổ hồi sinh full body full tâm trí. Rồi hắn phẩy tay 1 nhát hồi sinh luôn của Xích Hoàng cũng full kí ức. Thì thằng Thiên nó có thấy nhục nhã và xấu hổ khi bắt nô lệ cuốc đá 10 vạn năm xong chả được tích sự mẹ gì hay không?
Kết: Một siêu phẩm bị đốt ra tro bởi ngoại truyện. Một nv vĩ đại, bá đạo và hoàn hảo bị rework thành thằng dở hơi cám lợn, vô dụng ngớ ngẩn, té núi (đúng nghĩa đen) lượm bí kíp. Và còn tệ hại hơn vô số nv lượm bí kíp khác. Là thằng ngu Hắc Long này còn đéo biết dùng bí kíp ra sao luôn. Đã sống lâu lại còn ngáo đá, não bé nên cũng chả biết làm gì suốt 10 vạn năm. Buồn chán nên tạo ra rồi hủy diệt văn minh? Chính truyện bảo thế, nhưng ngoại truyện say đéo. Tạo ra văn minh do cấp dưới, còn hủy diệt là do lên cơn co giật, sùi bọt mép chứ buồn chán đéo đâu?
Tình cảnh y hệt như Atula ngoại truyện. La Hầu chính truyện ngầu lòi bá đạo, nhưng tất cả chỉ là "hiểu lầm". Tác giả đã giải thích rõ trong ngoại truyện, vị Vương bá đạo ấy thật ra chỉ là 1 thằng loser may mắn được cao nhân chỉ điểm, vào game hack regen rồi ăn hết những thằng khác vì chúng nó hồi máu không bằng mình =)) Rồi trận chiến với tam vương, mọi người cũng "hiểu nhầm" là La Hầu mạnh lắm, thực tế là do 3 vương kia không muốn/ko thèm đánh hết sức thôi =))
Edit: thật sự nếu a cẩu mà có đá sáng thế chắc thiên chỉ là đb cuốn rẻ, vì a cẩu thông minh vl, làm việc có khoa học, nghĩ trước nghĩ sau.
Thảm hại. Gõ cmt quá dài vì chán ko chịu được. Cảm giác 2 ông Hòa - Huy đang dẫm vào vết xe đổ của Tư Đồ Kiếm Kiều (chắc giờ chả còn mấy người để ý) là có danh tiếng vững chắc, phong cách sáng tác độc đáo lại ngáo chính trị, xã hội. Cuối cùng tự mình đạp đổ chén cơm, sáng tác những bộ truyện như loằn chỉ để thỏa mãn cảm xúc cá nhân. Ai từng trải qua thời kì đọc những bộ của Tư Đồ sau OTAQHT 2 chắc là hiểu rõ nhất.







No comments:

Post a Comment

CON NGƯỜI và TINH THẦN

CON NGƯỜI và TINH THẦN 1 –  " Nếu có một gã trọc phú hàng to súng lớn, có thể mua biệt thự alibaba cho em ở, xe lếch xù cho em đi, nạp ...