Search This Blog

Thursday, July 29, 2021

Elite - học DH

Anh gì Giám đốc ĐHQG Nụi vừa ăn quả drama khi phát biểu trên QH, hehe chết cụ a đi.
Lò nom tướng, cơ bản anh trẻ trung, thông minh dĩnh ngộ, không rõ có CCCCC không hehe cơ mà còn hơi trẻ để mần chính trị ở VN, mới lại có vẻ quen mần khoa học không biết dân túy.
Những gì a nói về thông điệp không sai, mà ngu ở phương pháp trình bày, dẫn đến nhận thức người nghe sai, và phản ứng ngược.
Đại học luôn là nơi đào tạo tầng lớp trí thức cao nhất, tinh túy nhất của mọi quốc gia. Tinh hoa lãnh đạo thế giới như Mỹ cũng chỉ 28% có bằng ĐH hoặc sau ĐH. Tỉ lệ người học đại học sẽ rất khó là đa số xã hội, nhất là những nước có trình độ mặt bằng dân trí hơi hơi cao như quê mình, cacc ạ.
Do đó, vào đại học phải có rào cản. ĐH không phải là cái chợ. Chợ muốn vào còn phải xòe giấy đi chợ 2 4 6, 3 5 7, đeo khẩu trang, đi 1 mình, theo giờ và hehe có tiền, nữa là trở thành tầng lớp elite của quốc gia.
Vậy rào cản gồm những gì?
Đầu tiên, và quan trọng, là năng lực. Học ngu mời cút, học trung bình mời cút nốt, học khá hehe mời cút cũng. Đại học and above chỉ dành cho người giỏi. Các đồng chí còn lại, Samsung, Formosa và Grab vẫn tuyển hàng ngày.
Nhưng đó mới là điều kiện cần. Tầng lớp cao nhất không chỉ cần học giỏi, mà cần giỏi toàn diện như ứng xử, kiến thức xã hội, kinh tài, đạo đức, .... để khi trở thành lãnh đạo 1 lĩnh vực, họ không chỉ biết làm chuyên môn, mà còn khéo đối nhân, không tham và có lòng trắc ẩn. Bọn chỉ mỗi học giỏi rất dễ tham lam do quá khứ đói nghèo, rất dễ cư xử ngu ngốc do ít có cơ hội tiếp xúc văn minh, rất dễ vì quyền lợi vật chất, gia tộc mà cất nhắc, cộng điểm thi cho bọn hehe không học giỏi. Các bạn trải nghiệm điều đó chưa đủ sao?
Nhưng rà soát điều này cực khó. Người ta đành dựa vào khoa học thống kê và nhận thấy, tỉ lệ đạt điều kiện 2 này ở tầng lớp quý toọc lâu đời vốn giàu có cao hơn hẳn anh em cần lao. Do đó, điều kiện giàu được lựa chọn thêm như là điều kiện đủ.
Mặt khác, để lên đỉnh cao, phải chi trả cho từng bậc thang. Đi học, thì phải đủ nuôi thầy. Học càng vip, càng tốn, đếu ai trả lương thày giáo 2.34 lương cơ bản mà bảo phải có chất lượng giáo dục cao, trang thiết bị thực hành đạt tầm Mỹ quốc?
Đó cũng là lý do khiến tầng lớp elite mọi xã hội chuẩn chỉ (not Đông Lào) luôn có đặc quyền mặc định. Ae không phải trí trá để có đặc quyền.
Dĩ nhiên, không ai cấm người ở tầng lớp chưa elite vươn lên và đào thải tầng lớp elite đã suy thoái xuống. Nhưng nó có bậc có nấc, không đi tắt đón đầu lẫn bỏ qua giai đoạn học làm elite được.
Những ngoại lệ, khi 1 vài ae bần nông nghèo học quá giỏi, thường được chấp nhận vào đại học bao ăn ở, không có nghĩa là học xong ae đó lao vào hàng ngũ elite ngay. Phần lớn ae sau đó chỉ trở thành công nhân khoa học mà thôi. Cũng như thế, 1 số anh em quýstoọc giàu có, không học giỏi lắm, nhưng uy tín, năng lực quản trị bản địa vẫn rạng ngời, vẫn được thu dụng như thường. Điển hình là chính sách cử tuyển cho hào phú địa phương các tỉnh miền núi, hải đảo.
Đây chính là tư duy vận hành của kinh tế thị trường, not bao cấp. Anh Giám đốc đi đúng tư duy của Đảng ta hiện nay, là phát triển lên CNXH phải qua đầy đủ các giai đoạn, và chấp nhập đi qua CNTB có định hướng.
Tội a Giám đốc, là sống ở môi trường còn hàng trăm triệu đứa vẫn tư duy bao cấp, lại phát biểu sổ toẹt, đéo ve vuốt gì.
Việc của giáo dục, không phải là mở toang cổng chợ, mà nghiêm khắc với người vào chợ, và làm nào để ai vào chợ rồi, về dạy bọn còn lại, làm nào để có tiền vào chợ. Thì số lượng người đi chợ, mới đông như trảy hội mùa covid được.
Thế mới biết:
Học Văn Miếu, là để làm quan
Nghèo kiết xác, sao làm dân sợ
Muốn lên cửu đỉnh như mơ
Thì phài giàu đã, mời sờ được mu

Suy tư mõm khắm! (Epictetus)

Suy tư mõm khắm!
1 -  Nếu ở Phương đông thời trước công nguyên chừng 5 trăm năm, nổi lên anh triết gia lừng lẫy Tất Đạt Đa, sau khi phát kiến ra chân lý về Tứ Diệu Đế, anh thành Phật, là người Giác Ngộ, về căn bản đó là triết lý tìm sự bình an trong tinh thần.
Thì phương tây, thời đầu công nguyên cũng có một anh bất hủ, tên là Epictetus. Chỉ cần đọc tên anh, ta cũng đoán được anh là người La mã. Anh là ông tổ của môn phái " Khắc kỷ".  Trước tác lừng danh của anh có cuốn The Discoureses ( đàm luận) được các nhà ngâm cíu đánh giá là sánh ngang với Kinh Pháp Cú của nhà phật, hay với Đạo Đức Kinh của Lão tử.
Nhưng vì sao Epictetus lại không nổi lên như thánh nhân, tương tự đức Phật hay Lão tử của phương Đông?
Thì cũng tương tự như các bạn chọn ăn Phở Năm Cao, hoặc Bánh Đa Cua… bạn chọn gì là do cơ cấu vị giác trời cho cộng với văn hóa địa phương nơi bạn trưởng thành. Cái này tôi biên rồi.
Toàn bộ văn hóa tư tưởng Hy – La cổ đại xoay quanh ba ông Socrates rồi Plato, Aristotle. Nói cách khác, người phương tây chọn ba ông ấy làm thánh. Ba ông ấy là thánh rồi, những người khác chỉ là quân lìu tìu thôi, dù vĩ đại đến mấy cũng lìu tìu thôi.
NOTE:
Sẽ có vài cao thủ phật học tự ái khi tôi đem so sánh " triết lý phật giáo" với các môn triết học khác, vì với họ, Phật không phải là thứ triết lý để so sánh với quân lìu tìu. Phật là tư tưởng vĩ đại bao la bao trùm mọi triết lý, mọi khoa học.
Tương tự như tút nói về thiên chúa giáo, có ngay một bạn vào bảo " Thiên Chúa là đấng toàn năng, sáng tạo thế gian", vậy những trò theo Phật, thờ Phật là vô nghĩa. Tất nhiên tôi Block mẹ luôn. Với các cao nhân Phật học tôi cũng sẽ làm vậy.
Đạo Phật giúp các bạn từ bỏ " sân si", vậy nếu là cao nhân Phật học thì đừng " sân si" có được không? Đừng tranh hơn tranh kém với các tư tưởng khác, có được không? Hỡi các phật tử lừng danh mõm khắm?
2 – Quay về với anh Epictetus.
Vì sao hôm nay tôi lại nói về anh này chứ không phải Phật? Vì nói về Phật nhiều rồi, và, với phật đôi khi ta vẫn có thể hiểu theo cách rằng ta nên " ngoảnh mặt với thế gian"
Còn với Epictetus thì chỉ dạy chúng ta cách " đối mặt với thế gian".
Nhưng hai vị này đều giống nhau ở chỗ, rằng ta phải làm chủ tâm trí của ta, đừng để thế gian " xỏ mũi"
Cũng giống đức Phật, mục đích Epictetus là tìm hạnh phúc khi cuộc đời quá nhiều bất trắc và khổ đau.
Và, ông phát hiện ra rằng, cuộc sống quan trọng không phải là cố thực hiện các hành vi tốt để giành được ân huệ của thần linh, hay sự thán phục của người khác mà là để đạt được sự thanh thản nội tại và như thế, sẽ đạt được tự do cá nhân.
NOTE:
Hình như ông này bóc tẩy cả tâm địa con người thời hiện đại.
Chúng ta làm việc tốt và rất muốn nhiều người biết đến để ca tụng hoặc thán phục. Lặng lẽ hơn, ta làm việc tốt để mong được thần linh biết đến, mong được nhận phước lành, hay ta gieo nhân tốt để mong gặt quả tốt.v.v..
Ít ai muốn làm việc tốt chỉ để thật sự thanh thản nội tại và đạt tự do cá nhân.
Ở điểm này, Epictetus rất giống Phật!
Khi bạn còn lo lắng hay mong cầu gì đó, tức là tâm bạn bị chi phối bởi lo lắng hay mong cầu. Bạn không còn tự do nữa.
Tự do đích thực chỉ có ở sự thanh thản. Chẳng lo đéo gì, cũng chả mong cầu đéo gì he he…
Tất nhiên, cả Phật lẫn Epictetus đều nhất trí ở điểm : Khi mất tự do, ta không còn là ta đích thực, ta là nô lệ của nỗi lo, nô lệ của sự mong cầu rồi.
3 – Chốt lại, tôi muốn nói gì khi nói về Epictetus.
Chúng ta đang quá lo lắng, chúng ta cũng đang quá mong cầu, có phỏng. Và đó là bi kịch của chúng ta, nỗi thống khổ của chúng ta.
Ta lo covid tiếp tục lây lân, nó cứ lây lan. Ta mong cầu nó sớm cút, nó cứ đéo cút.
He he…
Epictetus biên thế này, trong trước tác " Đàm luận" của ông ta:
" Hạnh phúc và tự do bắt đầu với sự hiểu biết rõ ràng về một nguyên tắc: Một số điều nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta, và một số khác thì không. Chỉ sau khi bạn đã đối mặt và chấp nhận nguyên tắc nền tảng này và học cách phân biệt giữa những gì bạn có thể và không thể kiểm soát, thì bạn mới có thể đạt tới bình an nội tâm và có cách hành xử hữu hiệu…"
NOTE:
Hình như các nhà tư tưởng FB có khái quát rằng ( tôi quên mẹ là anh nào), việt nam không có triết học vì việt nam nghèo quá. Các thầy đồ nho sĩ xưa cũng nghèo lắm, cố học lấy cái chữ để lập thân lập nghiệp, chứ có ai học chỉ để " suy tư" đâu mà thành triết gia?
Chẳng hạn ông Phật là hoàng tử con vua, giàu vãi ra. Vài ông khác trên thế giới cũng thế, sướng đến mức chẳng có gì làm, nên mới "suy tư" và thành triết gia.
Đây là các suy diễn theo kiểu " duy vật luận", và nó khắm vãi.
Epictetus của chúng ta xuất thân là một nô lệ. Ngay từ nhỏ đã thể hiện là một người thông minh xuất chúng, và đến tuổi thanh niên, trí tuệ anh phát triển đến mức ông chủ của anh, một viên quan trợ lý của hoàng đế Nero phải kinh ngạc và quyết định trả tự do cho anh. Ông ta nói rằng " Với một trí thông minh đến mức này, cậu ấy xứng đáng là một công dân La Mã tự do"
Socrates cũng nghèo đói thối mồm!
Nhiều triết gia phương tây lừng lẫy, không hề giàu. I. Kant cũng là một ví dụ, cả đời tùng tiệm, bóp mồm bóp miệng và tất nhiên không lấy vợ. chứ nếu lấy vợ, ông ấy sẽ phải đi cày tiền nuôi vợ con, và có thể sẽ giàu có, nhưng có cứt mà biên được bộ " Phê phán …"  lừng danh như vậy.
Kết luận:
Hãy nghiêm túc thực hiện 5K, ít ra ngoài, chăm giao hợp … thì bình an sẽ đến. Đừng đọc lá cải, nghe tin fake rồi hốt hoảng hốt hoảng, chả giải quyết cái đéo gì, chỉ ngu người đi thôi!
Bê ét:
Đăng ảnh tươi mát cho các anh chị thưởng lãm, sau khi phải oánh vần quả tút nặng nề
Ảnh người đẹp tiêm vaccin, đéo gì tìm mãi mới được!

#khắc_kỷ 

Monday, July 26, 2021

HIỆU ỨNG BẦY ĐÀN: Hiểu để "trị" người khác

HIỆU ỨNG BẦY ĐÀN: Hiểu để "trị" người khác
HIỆU ỨNG BẦY ĐÀN HAY TÂM LÝ ĐÁM ĐÔNG LÀ GÌ?
Một trong những trạng thái tâm lý xã hội là "hiệu ứng bầy đàn", là phản ứng của một cá nhân bị chi phối bởi đám đông. Phản ứng của cá nhân đều phù thuộc vào lối suy nghĩ và hành động của đám đông. Mỗi cá nhân đều mong muốn trở thành một phần tử trong tập thể. Vì nếu hành động khác đi, cá nhân đó có thể bị loại trừ khỏi đám đông, trở thành một phần tử lẻ loi. Nhu cầu bầy đàn mãnh liệt nằm trong tiềm thức và chính tiềm thức hướng dẫn hành động tương ứng của mỗi cá nhân.
Để minh họa cho điều này, người ta đặt một khúc gỗ chắn ngang lối đàn cừu đang đi. Con đầu đàn nhảy qua khúc gỗ, con thứ 2, thứ 3 cũng nhảy qua, nhảy qua… Rồi người ta cất khúc gỗ đi, những con cừu sau vẫn cứ tiếp tục nhảy lên, nhảy xuống ngay nơi "từng có khúc gỗ chắn đường". Hiệu ứng bầy đàn ở loài vật là thế
Đó là đàn cừu không phải con người, nhưng với sự phát triển của mạng xã hội người ta càng nhìn thấy rõ hơn sức mạnh của "hiệu ứng bầy đàn", "tâm lý đám đông","tâm lý bầy đàn"… Nó có ảnh hưởng rất lớn đến cách nhìn nhận, đánh giá và phản ứng với một thương hiệu.
SỰ LÂY LAN CỦA "VIRUS CẢM XÚC"
Chỉ cần một chiếc smartphone với kết nối Internet thì bất kỳ người nào cũng có khả năng thể hiện quan điểm của bản thân. Mỗi ngày có hàng ngàn người trên mạng xã hội chia sẻ những trải nghiệm tốt hay xấu, cảm xúc vui hay buồn chỉ bằng vài thao tác đơn giản. Bởi lẽ đó, các doanh nghiệp rất dễ bị nêu tên hay gắn mác bởi những thông tin không chính xác, thậm chí là bị bôi nhọ để người dùng có dịp "hùa nhau" tạo ra dư luận không tốt cho doanh nghiệp. Năm 2016, theo khảo sát của trường đại học Columbia chỉ ra rằng có tới 70% người dùng Facebook chỉ đọc tiêu đề trước khi bình luận về một bài viết và 60% chia sẻ đường dẫn bài viết thậm chí không hề đọc bài đó. Điều này cho thấy đa phần người dùng tương tác một cách cảm tính, không thực sự quan tâm đến bản chất vấn đề mà có thói quen tranh luận, chia sẻ thông tin theo đám đông.
Trong trường hợp xuất hiện dư luận, đặc biệt là theo hướng tiêu cực, doanh nghiệp cần phải theo dõi chặt chẽ, xác định rõ vấn đề, phạm vi và mức độ nghiêm trọng để có hướng xử lý phù hợp. Trong nhiều trường hợp, vấn đề ban đầu rất nhỏ nhưng sau đó lại biến thành một cuộc khủng hoảng gây ảnh hưởng lớn đến uy tín của thương hiệu. Nếu xử lý vấn đề ngay khi dư luận mới hình thành thì việc ứng phó sẽ hiệu quả hơn nhiều. Tùy mức độ nghiêm trọng của vấn đề mà doanh nghiệp cần xử lý ngay trên mạng xã hội hoặc bóc tách để xử lý ngoài đời thật.


Sunday, July 25, 2021

CỬA SỔ OVERTON

CỬA SỔ OVERTON
   Cửa sổ Overton là một khái niệm chính trị diễn tả sự thay đổi cách nhìn của xã hội về một vấn đề, hiện tượng nào đó. Khái niệm này cho rằng, một hiện tượng được xem là "bất thường", "phi lý" ở quá khứ lại có thể trở thành một điều "bình thường", "phải đạo" ở hiện tại.
   Theo lý thuyết Overton, kể cả những vấn đề bất thường nhất cũng không nằm ngoài tác động. Các bạn có thể nghĩ đến các vấn đề như Đồng tính, Loạn luân, Ấu dâm, Giao cấu với động vật và kể cả… Ăn thịt người. Tất cả đều có thể được xã hội CHẤP NHẬN dưới lý thuyết cửa sổ Overton. Cái đáng sợ ở đây là những việc bất bình thường kể trên không đòi hỏi một chính phủ độc tài toàn trị ép buộc các quy tắc ấy, cũng không cần đòi hỏi một nền giáo dục tẩy não đầy tinh vi nào cả, dưới chiêu thức của lý thuyết này, mọi thứ diễn ra cách thầm lặng, và rồi khi thời gian đã điểm, trong một giây phút định thần và nhìn xung quanh, chúng ta sẽ hoảng hốt khi thấy tất cả đã thay đổi.
Nguồn gốc
   Joseph Overton là người đưa ra khái niệm này. Ông nhận thấy rằng đối với mỗi lĩnh vực quản lý công cộng, công chúng thường có xu hướng chấp nhận những chính sách tiềm năng trong một khoảng hẹp. Các chính sách này sẽ thay đổi khi các chính trị gia với những cái đầu "cấp tiến" được bầu chọn lên bởi xã hội cùng các xu hướng của nó. Joseph Overton bày ra một mô hình chính sách theo chiều dọc, từ "tự do nhất" ở đầu cho đến "ít tự do nhất" ở cuối. Sự can thiệp của một tổ chức quyền lực (ví dụ như Nhà nước) đóng vai trò lớn, trong việc thực hành lý thuyết cửa sổ Overton.
Các giai đoạn của cửa sổ Overton
   Theo lẽ thường, một xã hội văn minh sẽ không thể chấp nhận một số điều cấm kỵ mà tôi đã đề cập ở trên. Tuy nhiên, khái niệm Cửa sổ Overton cho rằng sự chấp nhận là có thể xảy ra. Để xem các giai đoạn khác nhau của cửa sổ Overton bao gồm những gì, tôi xin sử dụng một ví dụ có lẽ là ghê tởm nhất, ăn thịt người.
• Giai đoạn 1: Từ "Không thể tưởng tượng" cho đến "đáng bàn luận/gây tranh cãi". – Trong giai đoạn này, việc ăn thịt người dĩ nhiên là một điều cực kỳ ghê tởm, Vô Đạo Đức. Khi đấy, cửa sổ Overton đứng yên, hai cánh cửa vẫn đóng chặt. Và rồi, bỗng nhiên xuất hiện những "Khoa học gia" đem vấn đề không thể tưởng tượng này ra làm đề tài nghiên cứu, có lẽ là với một cái lý do nghe cũng… khá vô hại như: "Đối với khoa học, không gì là không thể tưởng tượng được." Từ đó, "cộng đồng khoa học" bắt đầu nghiên cứu "chuyên sâu" về lịch sử và đặc tính văn hóa của việc ăn thịt người.
• Giai đoạn 2: Từ "Đáng bàn luận" cho đến "chấp nhận" – Sau giai đoạn một, vấn đề chả ai dám nghĩ tới lại được mang ra bàn luận, trên các diễn đàn "khoa học" và trên các chương trình truyền hình. Với các "kết luận khoa học", khi bàn luận về một điều sai trái theo lẽ thường lại phải cần đến các kiến thức "chuyên ngành" và một sự "thấu hiểu" đến vấn đề đang được đưa ra bàn luận. Những người có ý chống đối sẽ được xem là những thành phần "cực đoan", thiếu "thấu hiểu", "chống đối khoa học",… Việc từ chối chấp nhận trở thành một điều gì đó trông thật khó coi và thiếu "yêu thương". Và từ "ăn thịt người" sẽ được đổi thành một từ nào đó thật hoa mỹ như là… Nói thật thì người viết bài cũng không dám tưởng tượng nên tạm gọi theo một từ tiếng Anh vậy, đó là Anthropophagy (bạn có thể nhìn một ví dụ điển hình đã xuất hiện, đại biểu như "Kê gian" được đổi thành "quan hệ tình dục đồng tính" hoặc "lệch lạc/rối loạn giới tính" được mỹ miều hóa thành "xu hướng tính dục, bản dạng giới, thể hiện giới" chẳng hạn).
• Giai đoạn 3: Từ "chấp nhận" cho đến "nhạy cảm" – Và rồi cái gì đến cũng phải đến, việc tiêu thụ bộ phận người được chấp nhận, mới đầu là ở một số quốc gia "văn minh – tiến bộ" rồi dần dần lan rộng ra. Những người chống đối cũng bị tăng level theo, từ những người thiếu "yêu thương" bị lên cấp thành những kẻ chống lại… quyền con người! Các nhà "khoa học" và giới truyền thông bắt đầu tung ra các "bằng chứng" cho thấy ăn thịt người đã từng tồn tại vào thời xưa của xã hội loài người, thì tức là nó bình thường trong lịch sử nên mới xảy ra được, nhưng vì lý do abcxyz nào đó mà bị xem là điều đáng ghê tởm.
• Giai đoạn 4: Từ "nhạy cảm" cho đến "trào lưu" – Và bây giờ, ăn thịt người trở thành một cái "trào lưu". Trong giai đoạn này, nếu lướt qua các trang mạng xã hội, bạn sẽ thấy  những câu tít kiểu: "Hoàng đế Abcxyz là một người Anthropophagy", "Ca sĩ Zyxcba là một người Anthropophagy", "danh nhân Mnopqrs có cống hiến nhiều cho nhân loại là một người Anthropophagy",… Và rất nhiều những bài có tít liên quan hoặc đại loại như vậy. Không chỉ ở mạng xã hội, và cũng không dừng lại ở các chương trình "khoa học", nó sẽ lan ra cả những chương trình giải trí, những bộ phim gia đình, những buổi talk show của các nhân vật nổi tiếng,… Từ đó, những người Anthropophagy bỗng chốc trở thành "nạn nhân" bị chèn ép trong xã hội, nhưng dù bị chèn ép, họ vẫn không bỏ cuộc và luôn là những con người "tốt", "mẫu mực" và luôn cố cống hiến cho xã hội.
• Giai đoạn 5: Từ "trào lưu" cho đến "chính trị" – Cửa sổ Overton đóng chặt ở Giai đoạn 1 đã mở toang ra ở Giai đoạn 5 và đón nhận những cơn gió mới của một xã hội đã thay đổi. Và rồi ở đường chân trời, các chính trị gia Anthropophagy xuất hiện và trỗi dậy như một minh chứng hùng hồn cho sự "văn minh – tiến bộ" và đầy "nhân văn". Sau những ngày bầu cử căng thẳng, cuối cùng mọi người cùng hân hoan và tung hô: "Hoan hô! Tổng thống là người Anthropophagy đầu tiên! Chúng ta đã đạt đến một tầm cao mới của văn minh! Tiến xa hơn nữa về tương lai tươi sáng và đầy sự cảm thông phía trước!",…
   Quay trở lại với thực tại. Mục đích của bài viết không phải là để dọa nạt, để móc xỉa, và càng không phải là để đọc cho vui. Con người chúng ta có lương tâm, và có một tiêu chuẩn Đạo Đức Khách Quan/Luân Lý Phổ Quát như được cấy vào bên trong từ trước bởi một Đấng Tạo Hóa đầy Tốt Lành. Cửa sổ Overton cho chúng ta thấy khả năng về những gì gọi là điên rồ nhất sẽ xảy đến nếu ta quăng mọi giá trị đạo đức khách quan vào sọt rác mà tôn thờ những giá trị đặt nặng cảm nhận chủ quan của con người.
   Nếu có lỡ diễn đạt nặng lời hay sử dụng từ quá lố, mong người đọc có thể bỏ qua cho. Tôi chỉ dám mong là người đọc hãy dành ra một chút thời gian mà suy nghĩ về điều này. Đặc biệt với ai làm Kito hữu thì cứ an tâm là đã có lề luật của một Đấng toàn thiện để vác Thập giá đi theo, vì thứ ta tôn thờ không phải là bản thân mình, mà là Thiên Chúa. Đừng tôn thờ những cảm xúc hay những ham muốn ích kỷ của bản thân.
   Matthew 16:24 Rồi Đức Giê-su nói với các môn đệ: "Ai muốn theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo."
   Trong các ví dụ, tôi chọn ví dụ Ăn thịt người vì nó vẫn còn ở giai đoạn đầu, tức là đáng ghê tởm, dã man và mọi rợ, như vậy thì người đọc cũng mường tượng được một sự (có thể được xem là) bình thường nào đó ở tương lai đã từng bị xem là sai trái vì bản chất của sự sai đó. Chứ còn Loạn luân từ sai trái ở mọi mặt: cả về đạo đức lẫn sinh học thì bây giờ nhiều người chỉ coi nó sai về mặt sinh sản, còn đạo đức thì vứt đi luôn, miễn sao 2 người yêu nhau thật lòng là được, chúng ta không có quyền gì lên án sự tự do (tự do làm sai) của họ cả. Còn đối với LGBT mà khởi đầu là Đồng tính, ai cũng đánh đồng với trù dập người đồng tính với việc coi hành vi đồng giới là bất thường thành 1, nên giờ nó đã đến giai đoạn 4 ở Việt Nam và giai đoạn 5 ở các nước Âu Mỹ bị LGBT lấn lướt. Thế còn Ấu dâm? Ấu dâm chưa bị mấp mé sang giai đoạn gây tranh cãi nhưng mức độ man rợ thấp hơn ăn thịt người, ăn thịt người vẫn gây ấn tượng mạnh nhất. Vả lại gần đây trên mxh đã bắt đầu xuất hiện hình ảnh về bánh sinh nhật mô phỏng y chang người thật, có phải sự bình thường hóa "hình ảnh ăn đồng loại" đã bắt đầu?
   À hình minh họa cho vấn đề bình thường hóa chuyện ăn thịt người nằm ở dưới phần bình luận, do bên fb không cho admin edit thêm hình nữa, cũng không tự cmt được nên nhờ 1 bạn fan cứng của page đăng giúp.





Phong Thần Ký Ngoại truyện



Trích nguồn của linh lũ thiên tôn - thập tứ tỷ.
Vâng, cái kết cho ngoại truyện của 1 siêu phẩm, nhạt hơn cả nước loz luôn. Và đây cũng là cmt chửi cuối cho bộ truyện này. Cuối cùng chúng ta đã nhận được gì từ tác giả về nhân vật Thiên - Hắc Long?
Năng lực: Ăn hại đái khai. 5 con rồng duy nhất chỉ có Hắc Long ko có sức mạnh gì ngoài "sức trâu".  Vô sắc giới thần lực là do nguyên tinh mà có - nguyên tinh lại nhờ 1 ông già đưa. Khác hẳn Xích Hoàng Lam Bạch có bẩm sinh( hoàng long lôi điện, lam long thuỷ lực, xích long hoả lực). Rồi năng lực sáng thế cũng "được ban". Nhờ đâu mà được ban? Nhờ tác giả, chấm hết. Cả bộ truyện, và đến chap cuối, ko hề có 1 biểu hiện gì rằng Thiên "xứng đáng" có được sức mạnh. Tự nhiên mà có, tự nhiên thành đấng sáng thế. Xong truyện.
Trí tuệ: Não cực kỳ phẳng và mịn. Không biết suy nghĩ, ko có kế hoạch, ko có chính kiến. Việc duy nhất biết làm là đánh đánh đánh. Nghe Bàn Cổ nói mấy câu là lại làm việc cho nó. Biết nó đéo ra gì nhưng cũng mặc kệ. Cái kết thảm hại đồng tộc chết sạch cũng chính là vì cái bộ não mịn này mà ra chứ đâu?
Hành động: Như một thằng dân chủ thổ tả, làm gì cũng nửa mùa. Bảo vệ linh nhãn tộc ko hết sức. Bảo vệ long tộc ko hết mình. Chống đối Bàn Cổ cũng ko tận cùng. 27 chap truyện, là cảnh 1 thằng dẩm mơ hồ về mục tiêu và đéo biết phải làm gì. Thậm chí đến phút cuối, có trong tay đá sáng thế. Nó cũng ko thèm lắc cái não phẳng và mịn của nó xem sức mạnh thần thánh này có tác dụng hồi sinh ko? Ồ, anh đau lòng quá nên anh phá hết.Vâng, đéo nhờ thằng Bạo Long thì có khi "thần sáng thế" chẳng còn huyết thạch tồn tại trên đời =))
Chẳng biết 10 vạn năm sau, thấy Bàn Cổ hồi sinh full body full tâm trí. Rồi hắn phẩy tay 1 nhát hồi sinh luôn của Xích Hoàng cũng full kí ức. Thì thằng Thiên nó có thấy nhục nhã và xấu hổ khi bắt nô lệ cuốc đá 10 vạn năm xong chả được tích sự mẹ gì hay không?
Kết: Một siêu phẩm bị đốt ra tro bởi ngoại truyện. Một nv vĩ đại, bá đạo và hoàn hảo bị rework thành thằng dở hơi cám lợn, vô dụng ngớ ngẩn, té núi (đúng nghĩa đen) lượm bí kíp. Và còn tệ hại hơn vô số nv lượm bí kíp khác. Là thằng ngu Hắc Long này còn đéo biết dùng bí kíp ra sao luôn. Đã sống lâu lại còn ngáo đá, não bé nên cũng chả biết làm gì suốt 10 vạn năm. Buồn chán nên tạo ra rồi hủy diệt văn minh? Chính truyện bảo thế, nhưng ngoại truyện say đéo. Tạo ra văn minh do cấp dưới, còn hủy diệt là do lên cơn co giật, sùi bọt mép chứ buồn chán đéo đâu?
Tình cảnh y hệt như Atula ngoại truyện. La Hầu chính truyện ngầu lòi bá đạo, nhưng tất cả chỉ là "hiểu lầm". Tác giả đã giải thích rõ trong ngoại truyện, vị Vương bá đạo ấy thật ra chỉ là 1 thằng loser may mắn được cao nhân chỉ điểm, vào game hack regen rồi ăn hết những thằng khác vì chúng nó hồi máu không bằng mình =)) Rồi trận chiến với tam vương, mọi người cũng "hiểu nhầm" là La Hầu mạnh lắm, thực tế là do 3 vương kia không muốn/ko thèm đánh hết sức thôi =))
Edit: thật sự nếu a cẩu mà có đá sáng thế chắc thiên chỉ là đb cuốn rẻ, vì a cẩu thông minh vl, làm việc có khoa học, nghĩ trước nghĩ sau.
Thảm hại. Gõ cmt quá dài vì chán ko chịu được. Cảm giác 2 ông Hòa - Huy đang dẫm vào vết xe đổ của Tư Đồ Kiếm Kiều (chắc giờ chả còn mấy người để ý) là có danh tiếng vững chắc, phong cách sáng tác độc đáo lại ngáo chính trị, xã hội. Cuối cùng tự mình đạp đổ chén cơm, sáng tác những bộ truyện như loằn chỉ để thỏa mãn cảm xúc cá nhân. Ai từng trải qua thời kì đọc những bộ của Tư Đồ sau OTAQHT 2 chắc là hiểu rõ nhất.







Công nghệ Luyện Kim của Phương Tây cổ đại so với Phương Đông

Công nghệ Luyện Kim của Phương Tây cổ đại so với Phương Đông
Ảnh 1: Mặt cắt đao của nhà Hán.
Nhà Hán vào thế kỷ 1 trang bị khoảng 10 % binh sĩ của mình vũ khí bằng thép. Còn lại phần đông binh lính sử dụng các loại pole-arm (vũ khí cán dài), đao kiếm bằng đồng hoặc sắt rèn (loại sắt thô chất lượng rất tồi có độ cứng kém hơn cả gỗ sồi).
Công nghệ rèn kiếm thép pattern wield học từ Ấn Độ.
Lõi kiếm theo chiều chém là thép cứng đồng chất khiến kiếm rất khó chịu lực tác động lớn khi tiếp xúc với bề mặt cứng cáp như giáp tấm dải (Lorica segmentata) La Mã. Việc thép 2 bên sống kiếm có hàm lượng Carbon thấp xen kẽ nhau cũng không có tác dụng đỡ đòn vì mô men uốn giữa mặt cắt của dầm cực thấp. Việc hai bên mềm như thanh đao này sẽ khiến kiếm bị cong về hai phía cạnh của kiếm. Rất dễ gãy ngang. Đây là 1 phiên bản copy tồi tệ của thép vân Ấn Độ. Trong thép lẫn rất nhiều tạp chất khiến những thanh đao thép nhà Hán rất nặng (khối lượng riêng lớn hơn Đồng), khiến họ rèn kiếm dài phải rèn rất mỏng.
Người Trung Quốc tiếp tục rèn những thanh kiếm dùng công nghệ pattern wield kiểu này cho đến thời nhà Thanh mà không hề học hỏi, cải tiến kỹ thuật khiến họ nhanh chóng tụt hậu.
Ảnh 2: Các kỹ thuật rèn kiếm Nhật phổ biến.
Kỹ thuật rèn của Ấn Độ tiếp tục truyền đến Triều Tiên vào thế kỷ 3 và truyền sang Nhật vào thế kỷ 4. Người Nhật nhanh chóng nhận ra yếu điểm chí mạng của kiếm Trung Hoa là dễ gãy ngang, nên bên cạnh các lưỡi Gomai, Maru vẫn dùng lõi thép cứng truyền thống. Họ thay ngược lại là lưỡi + bề mặt cứng để xuyên phá giáp, lõi mềm để hấp thụ xung lực. Tuy nhiên thép vẫn lẫn tạp chất nên không thể rèn những thanh kiếm lớn hơn. (do rất nặng)
Ảnh 3: Tiết diện Gươm thép Gladius sản xuất đại trà cho quân đội La Mã.
Người La Mã có được sản lượng sắt thép nhiều hơn bất kỳ đế chế nào thời cổ đại. Công nghệ thép pattern-wield chỉ là trò trẻ con khi họ thậm chí đã sản xuất hàng loạt thép vân Wootz/ Damascus chuẩn Ấn Độ. Thép vân của người La Mã được đánh giá cao hơn cả thép vân của nhà Hán.
Chưa hết sang thế kỷ 7, người Châu Âu tiếp tục cải tiến, phát minh ra phương pháp rèn loại thép mới đồng nhất, vừa cứng vừa dẻo dai hơn mà lại rất rẻ để có thể trang bị hàng loạt cho quân đội. Pattern wield dần dần bị loại khỏi thép tiêu chuẩn trong biên chế quân đội các đế quốc Frank. Nguyên nhân gián tiếp khiến các loại thép damascus sau này thất truyền vì không cạnh tranh được.
Kết luận: thời cổ đại luyện kim Phương Tây vượt trội hoàn toàn so với xứ sở Á Đông, thậm chí là hàng nghìn năm sau.
Nguồn: Nhóm Lịch sử Văn minh Phương Tây


Mặt cắt đao của nhà Hán.


Mặt cắt các loại kiếm Nhật





Mặt cắt các loại đao Gladius của La Mã. Có thể thấy lưỡi đao cuối cùng rèn bằng công nghệ thép Damascus.

Friday, July 23, 2021

CÁC LEVEL CEOs

CÁC LEVEL CEOs
Level 1: Mới vào đời.
Có khả năng nhìn ra được tâm lí và nhạy bén với sự thay đổi về cảm xúc của nhân sự xung quanh.
Có EQ cao, tự nhìn nhận chính mình, đặt mình vào người khác để hiểu và đánh giá sự việc, sự vật.
Điểm yếu: Tính dân tuý cao, chưa hiểu góc nhìn của ông chủ, hay lấy cớ bảo vệ nhân sự và cảm thấy thành công nhất định khi lãnh đạo 1 nhóm người nào đó được sự yêu mến và thỏa chí được dẫn dắt ai đó.
Không sao, mình cũng từng như vậy.
2. Level 2: Học rõ và nắm rõ kiến thức chức năng để khi làm điều hành thì dễ dàng xử lí, loại bỏ, tăng trưởng, đồng cảm với các bạn làm chức năng.
Hiểu thì mới đồng cảm được.
CEO mà chỉ biết thuê người thì một là; không công nhận và đánh giá đúng đắn kịp thời anh em, anh em cũng bỏ đi.
Hai là; mất tiền vì đồng tiền của mình là đồng tiền có thể hiểu và quản lí được; không hiểu đủ chắc chắn mất tiền, không bằng cách này thì cũng sẽ mất nhân sự, chi phí cơ hội hay tiền bạc.
3. Level 3:
Điều hành và giúp đỡ nhân sự phát triển dựa trên các kết quả cá nhân làm tương đương.
Leadership cấp 3 là kết quả và cấp 4 là đào tạo.
Phải có kết quả và thành tựu thì đào tạo người ta mới tin. Và khía cạnh khác, nếu CEO làm ra kết quả nhưng không đào tạo được anh em thì cũng không có ý nghĩa lắm.
CEO làm được thì tài sản và thành tựu của CEO, không phải của anh em, nên đó là lí do vì sao hai cấp độ này có mối liên hệ với nhau.
Ngược lại, đi đào tạo mà chưa có thành tựu thì kiến thức kém tính thực tiễn và ít có khả năng áp dụng được.
4. Level 4
Giao tiếp xuất sắc, viết lách giỏi giang. (Kĩ năng truyền thông)
Ngôn ngữ là hình ảnh phản chiếu của tư duy.
Khi kinh nghiệm, kiến thức đủ nhiều, ngôn ngữ tự sẽ điều chỉnh mạch lạc và trọng tâm, giải quyết vấn đề cốt lõi, tránh lan man và quyết định cảm tính.
Giao tiếp là một trong những năng lực hàng đầu (70%) của vị trí CEO.
Giao tiếp cũng cần kiến thức, câu chuyện, trải nghiệm; sự khác nhau giữa các cấp độ giao tiếp thông tin khác nhau chính là trình độ, kiến thức mà CEO đã đạt được trong quá khứ.
5. Level 5
Báo cáo tài chính có lãi.
Tất cả các nỗ lực sẽ không còn được biết tới nếu như kết quả cuối cùng không đạt.
Các nỗ lực về mặt vận hành của CEO, sự nhạy bén về thay đổi chiến lược, tiết chế và vận hành dòng tiền, sử dụng nguồn lực hạn hẹp hay huy động nguồn vốn bên ngoài đáp ứng sự thành công đều thể hiện trên quyền lợi của báo cáo tài chính dành cho cổ đông.
Nếu không, CEO sẽ bị thay thế cho phù hợp vs từng giai đoạn phát triển của công ty. (Từ số 0 - A big hero)
- Tồn tại
- Phát triển mở rộng
- Quản lí qui mô lớn
- Chuyên môn hoá theo chiến lược từng năm:
MnA (Mua bán và xác nhập)
Tăng trưởng
Dịch vụ & trải nghiệm
Thị trường quốc tế
Vận hành hoàn hảo (Operation Excellence).

Bạn đang ở đâu?
Image Credit: Hyper Team.
Phung Le Lam Hai

Thursday, July 22, 2021

Mẹo tâm lý

Q: Một vài mẹo tâm lý mà mọi người nên biết là gì? [1]
A: Elizabeth Collins, BS in Human Biology & Psychology, University of California, Irvine (Graduated 2013)

Khi bạn đăng ký bất cứ thứ gì trực tuyến, hãy đặt tên đệm của bạn = tên trang web. Làm theo cách này khi bạn nhận spam (thư rác)/ quảng cáo, bạn sẽ biết được ai đã bán thông tin của bạn.
Nếu trong buổi hẹn hò đầu tiên của bạn, mà chưa kết nối được với đối phương hay là có cảm giác họ khá ngu nghếch, buồn tẻ, thì hãy hỏi họ xem họ sẽ chọn công việc gì nếu tiền không phải là vấn đề (quan trọng nhất). Nó sẽ khởi đầu cuộc trò chuyện về đam mê của người đó, làm mọi thứ trở nên bớt ngốc nghếch đi và đơn giản hơn để kết nối với người ta đó.
Nếu bạn muốn trở thành một người giao tiếp hiệu quả, hãy để người khác nói về họ và sở thích của họ - kiểu này cũng bổ ích như s*x ý =))) tham khảo thêm ở đây nhóe các bồ tèo https://elizabeth-collins.wixsite.com/dating-advice/post/10-mind-blowing-psychological-tricks-everyone-should-know
Đừng cố trở thành người đàn ông mà bố của bạn muốn bạn trở thành. Hãy trở thành người đàn ông mà bạn muốn con trai của mình trở thành ý. Nó xác định rõ ràng hơn niềm tin, mong muốn, khao khát, và thúc đẩy bạn trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.
Hãy chú ý đến mùi vị của căn nhà khi bạn trở lại/quay về nhà sau một chuyến hành trình dài - điều này cho chúng ta biết nó có mùi của ai đã ghé thăm trong suốt cả quãng thời gian chúng ta đi xa, bạn sẽ ngay lập tức nhận biết được.
Khi một người bạn của bạn buồn bã, hãy hỏi họ một câu đơn giản trước khi bắt đầu hỏi thêm bất cứ một điều gì khác: "Bạn có muốn nói về nó hay muốn bị phân tâm khỏi nó không?"
Bất kể công ty của bạn thúc đẩy việc "team building" và "family culture" (xây dựng đội nhóm và văn hóa gia đình) - nhớ này, họ chẳng phải bạn của bạn và nó vẫn chỉ là một nơi làm việc thôi á.
Nếu bạn bị làm phiền bởi những cuộc gọi "rác", hãy đặt điện thoại của bạn ở chế độ máy bay thay vì gác máy. Người kia sẽ nghĩ "cuộc gọi không thành công" thay vì "cuộc gọi đã bị kết thúc/ tắt rồi"
Nếu bạn muốn học một ngôn ngữ mới, hãy liệt kê ra khoảng 100 từ hay xuất hiện và được sử dụng nhiều nhất trong ngôn ngữ đó và bắt đầu với chúng. Những từ này chiếm khoảng 50 % trong các cuộc nói chuyện hằng ngày, và hẳn rồi, nó nên là cơ sở vững chắc nhất để tiếp tục học ngôn ngữ đó. ^^
p/s: upvote and share.
note: 5ting nhé mọi người, mình thấy tip số 9 cực thú vị luôn, mình cũng đang áp dụng nè vì đang bắt đầu học một ngôn ngữ mới. Cùng cố gắng nhé ^_^
nguồn ảnh: page xa lộ

Sóc sơn - kerry nguyễn - suv

Dịch dã chả đi đâu được nên ngồi 1 chỗ, tôi kể anh chị nghe cái thời cời chuồng tắm sông của tôi
Phần 1: Bối cảnh chung cái thời người ta gọi là đói kém
Tôi được bà già đẻ ra ở vùng ngoại ô thủ đô
Mang tiếng thủ đô mà nghèo bỏ mẹ, toàn đun rơm với đun củi. Ấy thế mà tôi về quê ở Sóc sơn, ngta vẫn gọi tôi là người HN về, ôi đm thấy ngại đéo chịu được nhưng kệ mẹ
Chỗ tôi cả làng vẫn cấy cầy ba vụ một năm nhưng ông bà già tôi thoát ly, làm công nhân ở một nhà máy có tiếng của huyện. Cái tiếng đọc ra là con công nhân đúng thật làm người ta chỉ sau lưng tôi và nói rằng: thằng này chắc sướng vtl. Chỉ việc ăn với học chứ phải làm cái con cặc gì 
Nhưng đéo phải đâu, ông bà già tôi thuộc dạng chịu khó nếu nói là nhất xã thì đéo dám nhưng nhất con mẹ nó huyện chỉ có người nhận bằng đéo ai dám nhận hơn. Ok
Đi làm công nhân hết giờ về mệt thọt mẹ cả dái lên cổ nhưng ông bà vẫn nhận thêm ruộng thêm bãi để trông lúa trông ngô, đâm ra tôi cũng làm khác đéo gì mấy anh chị thuần nông, móng chân móng tay vàng khè đéo cần nhuộm. 
VÌ sao á? 
Vì ông bà già chỉ làm lúc hết giờ nhà máy thôi còn ở nhà giao cho tôi mọi thứ sau giờ học bài: làm cỏ, tung phân, phát bờ, cuốc góc, gánh cứt ra bón… chả việc đéo gì tôi không làm.
Lại nói vì sao có cứt? 
Ông bà già cứ bảo mày đéo lo mà học đi, sau này chỉ có đi hót cứt…
Đúng mẹ thật, thời đó người ta nuôi trâu nuôi bò thả đầy bờ đê nên nó ỉa từng đống từng đống có mà đầy. Mấy đứa đéo chịu học thì bố mẹ nó bắt đi hót cứt trâu thật. Mỗi đứa 1 cặp quang gánh để hai cái xảo lót lá tre lá chuối, hót cứt trâu cứt bò bỏ vào đó gánh về. Có lần mấy đứa tranh nhau bãi cứt con trâu đực nó mới ỉa ra to như cái mũ cối. Hai đứa cùng chọc dầm vào để xúc nhưng đứa đéo nào cũng nhận cứt của tao thế là cầm dầm vả nhau cứt trâu nhoe nhoét đầy mặt.
Ôi địt mẹ, tôi nhìn cảnh đó và liên tưởng đến câu bà già tôi dọa nếu lười học mà tôi lại sợ thọt mẹ dái lên cổ như ông già tôi mệt mỏi sau giờ làm công nhân vậy.
Thế là tôi cũng chịu ngồi vào bàn học – cái bàn gỗ ông già làm mộc ở nhà máy đóng cho bằng những mẩu gỗ thừa… Đẹp mẹ nhất làng luôn, tôi thề, đm
Còn vì sao nhà tôi có cứt để gánh ra bón cây á?
Tôi chăm học nên việc đéo gì phải đi hót cứt ơ kìa hehe
Nhà tôi có nuôi 1 cặp lợn, và tất nhiên việc đi kiếm rau với nấu cám, cho lợn ăn còn đéo ai làm ngoài tôi. Ngày 2 bữa cho ăn sang và chiều. Băm rau nấu cám tôi làm là thiện nghệ rất, đéo thua ai. Tôi thật
Lợn ăn cám toàn rau với ngô xay nên nó ỉa nhiều cứt vtl, mỗi hôm mang 1 xô nước vào dội chuồng, cứt chảy ra cái hố bên ngoài vài hôm là đầy.
Cũng làm đôi quang gánh với hai cái xô cao su là gánh cứt bón cây thoải mái
Tôi việc đéo gì phải dung xảo lót là chuối lá tre như bọn lười học, ơ kìa
Chăm học nó cũng đẳng cấp vtl đấy chứ nhờ hehe
Bây giờ ngồi nghĩ lại ngày xưa ông bà già sang ra đi làm, tối hết giờ về. Kệ mẹ tôi ở nhà muốn làm đéo gì thì làm tôi thấy tôi bản lĩnh ngút cmn trời luôn. Tôi thật
Chả có cái việc con cặc gì bọn trẻ con ở làng nó làm mà tôi ko làm được.
Các phần sau tôi kể hết anh chị nghe, tất nhiên nếu biên này được duyệt
Giờ tôi đi thắp nhang khấn nhờ quan trên chiếu cố duyệt bài để tôi có cơ hội kể anh chị nghe hehe

Quản lý phản bác

BÁN HÀNG HAY TỎ TÌNH ĐỀU NÊN ĐỌC!

XỬ LÝ TỪ CHỐI là cụm từ quen thuộc của người làm sales và dạy sales. Tuy vậy, tôi không đề cao cụm từ này mà luôn chia sẻ, dặn dò các bạn quản lý và nhân viên sales là phải QUẢN LÝ PHẢN BÁC, thay vì xử lý từ chối. 

Vì sao như vậy?

Vì quản lý là chủ động hoạch định, lên kế hoạch, rồi tổ chức triển khai, dẫn dắt và kiểm soát tình huống (ở đây là tình huống phản bác, chê bai, thắc mắc, so sánh... của khách hàng). Còn xử lý là bị động, là xử lý chuyện đã rồi, sự cố đã xảy ra, đã gây ra hậu quả...

Khách hàng còn phản bác (chê bai, thắc mắc, so sánh...), sales còn có cơ hội bán hàng. Khi khách hàng đã từ chối gặp mặt, từ chối nghe điện thoại, từ chối nghe lời giải thích, chặn mọi đường liên lạc..., cơ hội bán hàng gần như không còn nữa (mà nếu còn, thì phải tiêu tốn nhiều thời gian, công sức lắm).

Quản lý phản bác sẽ giúp người làm sales:

1. Chủ động hoạch định (planning), dự báo mọi tình huống phản bác, mọi thắc mắc, chê bai, so sánh có thể xảy ra từ phía khách hàng.

2. Chủ động tổ chức (organizing), sắp xếp thực hiện việc ngăn ngừa, giải thích, phân tích, tư vấn cụ thể để hóa giải các tình huống đã được dự báo.

3. Chủ động dẫn dắt (leading), hướng dẫn NV và cả khách hàng để họ không phải đến với tình huống phản bác hoặc nếu đã đến thì mình đã chủ động có "thuốc giải" để hóa giải dễ dàng, tránh tình trạng bất ngờ, bị động, rồi ngớ người ra không biết trả lời sao, phải chạy đi xin ý kiến cấp trên.

4. Chủ động kiểm soát (controlling) tình huống phản bác, không để nó đi quá giới hạn cho phép, không gây căng thẳng, khó chịu, thất vọng cho khách hàng...

Nếu làm tốt việc quản lý phản bác, người làm sales sẽ không phải đi xử lý từ chối nữa!

Tôi muốn đưa TRIẾT LÝ QUẢN LÝ PHẢN BÁC vào trong tư duy và nhận thức của những người làm sales và dạy sales để thay thế cho triết lý xử lý từ chối lâu nay. Và rất vui khi triết lý này đã được thành viên của Group PTDNV đón nhận ngay từ lần đầu được nghe, dù nó khá lạ lẫm so với những điều họ đã từng học, từng nghe trước đó! Bán hàng hay tỏ tình thì cũng vậy!🙂

Bạn thì sao?

(Share tự do!)

Wednesday, July 21, 2021

Mùa nước nổi

Phần 2: Mùa nước nổi 
Quê tôi ngay bên bờ sông Hồng.
Trước khi có đập thủy điện Hòa Bình thần thánh thì chả năm đéo nào là không bị lụt cả.
Thường mùa lụt bắt đầu từ khoảng tháng 5 dương lịch đến tháng 8 dương lịch. Mưa lớn ở thượng nguồn nó dồn về chỉ cần 3 ngày là nước ngập mẹ hết bãi bờ. Có những đợt nước nó lên nhanh ngập mẹ hết vào nhà, cái chỗ gara tôi để con xe ghẻ bây giờ chắc lúc ấy ngập mẹ đến tận dái hehe
Mùa nước nổi qua đi nó để lại sự bẩn thỉu đéo thể tả được luôn: bùn đất lắng lại ở tất cả những chỗ nó ngập tới, gà vịt lợn chó mèo nói chung các con vật có thể chết vì nước cuốn nó cũng mắc lại khi nước rút. Đôi lúc còn gặp con mẹ nó cả xác người chết trôi. Ôi địt mẹ sợ vtl luôn
Nhưng
Tôi nói là nhưng nhé anh chị
Trước khi nước rút, tức là cái lúc nước đang từ sông Hồng đổ bộ vào ao hồ trong khu dân cư ấy, nó nhiều thứ ly kỳ vãi lồn luôn. Có những thứ anh em thành phố làm đéo có cơ hội chứng kiến.
Để ngăn giữa sông lớn và ao hồ bên trong, thủy lợi người ta làm một cái cống với đường mương dẫn khá dài, chắc phải mấy trăm mét. Hai bên bờ mương đó cỏ cây mọc um tùm. 
Khi nước dâng lên là nó chảy vào khu dân cư theo đường mương đó. Nước ngập bờ mương đến cớ hai phần ba thân cỏ hai bên rìa. Bọn trẻ con chúng tôi năm đéo nào cũng hóng cái con nước đầu mùa này để bắt chước mấy thằng cha dái cá ở làng. Mỗi thằng một con dao thái rau lợn nhồng nhồng kéo ra đứng hai bên bờ mương. 
Đứng im, canh như chó canh cứt.
Chúng tôi canh cái đéo gì thế nhỉ?
Cá, canh cá anh chị ạ
Cá nó theo dòng nước đi vào mấy chỗ mới ngập để kiếm những con giun bị sặc nước ngôi lên là nó thịt, nó chén.
Nhưng lũ cá tội nghiệp đéo hề hay biết bọn mất nết đang trực sẵn trên bờ, cứ ông cá nào động đậy ngọn cỏ cái là phập. Chỉ một buổi sang mỗi ông một sâu cá toàn chép, nheo, chầy xách về. 
Cá này nhẽ giờ đéo dễ kiếm được mà hốc đâu anh chị ạ
Và thằng nào muốn chém cá thì cũng chỉ có cơ hội trong buổi đó mà thôi. Nửa ngày sau là nước ngập mẹ hết bãi rồi, đéo làm ăn được gì nữa cả.
Cả lũ về làm thịt cá hốc kềnh bụng chờ mai nước nó dâng cao thì lại thu lượm những thứ hay ho khác mà mẹ thiên nhiên ban tặng.
Hốc cá no nê, chổng dái ngủ sau một đêm là nước ngập mẹ gần hết cái bãi giữa. Khu bãi giữa này là người ta trồng ngô, các loại câu hoa màu. Có cả ruộng ngô của ông bà già tôi trồng( phần 1)
Các khu vườn ria bờ sông cũng bị ngập và tất nhiên rặng trẻ dọc bờ sông cũng ngập lưng chừng.
Cạnh nhà tôi có ba anh em thằng kia, bố nó làm trường phòng kế hoạch huyện. Nhẽ nhà nó giàu nhất xóm nên chỉ có nhà nó đóng được cái thuyền, cái thuyền này cả làng tôi đi nhờ vì ngập hết đường mà nước lại chảy mạnh nên đéo thể nào lội nước để đi lên đê được.
Sáng ra, đưa mọi người lên đê đi làm hết rồi thì cái thuyền để không, đéo có nhiệm vụ gì. 
Mấy thằng chúng tôi trưng dụng báu vật đó để " ngao du sơn thủy".
 Nói cho sướng mồm chứ ngao cái đéo gì
Bơi con thuyền đó đi len lỏi trong các khu vườn nước ngập và ven rặng trẻ bờ sông.
Bãi giữa ngập nên tất cả các con vật có thể bơi là nó bơi hết về bên xóm để tránh nước. Bọn chúng tôi chuẩn bị đủ dụng cụ trên thuyền gồm: súng cao su ( đéo quên nhặt một rổ sỏi làm đạn), dao thái rau lợn mỗi thằng một con, xiên- đinh ba và tất nhiên phải có mấy cái bao tải.
Chuột, ếch, rắn, có cả trăn nó bơi về đến bờ bên này thì mệt chả khác đéo gì mấy thằng đàn ông vừa địt nhau xong hehe. Cứ thế anh em tôi lượm thôi. Con nào gần thì lấy đinh ba xiên rồi bỏ vào tải, con nào xa thì súng cao su nã nhăn rang xong cũng lấy đinh ba hốt bỏ vào tải.
Những con chuột về đến rặng tre mà được nghỉ một lúc là nó hổi sức, bò lên trên cao cho an toàn. Những con này thì chúng tôi phải dùng súng cao su bắn vài nhát mới hạ được bọn nó.
Có lần đang đưa thuyền vào bên trong bụi tre để săn con chuột thì ruỳnh…
Địt con mẹ
Con mặt lồn rắn nó phi từ trên bụi tre xuống thuyền
Ôi địt mẹ, ba anh em thằng mặt lồn kia sợ quá nó nhảy mẹ hết xuống nước, để lại mình tôi trên thuyền với con mặt lồn rắn.
Tôi phải làm đéo gì bây giờ???
Chắc có người đang nghĩ tôi sợ lắm? Tôi sợ con cặc ấy. Vì đéo sợ nên tôi mới đéo nhảy bởi tôi biết nó chỉ là con rắn ráo. Tôi nhẹ nhàng đưa cái mái chèo đè đầu nó xuống tóm gọn bỏ vào bao tải rồi đưa tay kéo mấy thằng hạt dái bé bằng hạt vừng kia lên thuyền hehe.
Chúng nó sợ quá nên bảo nhau đéo đi nữa. Về, về làm thịt bọn đã bắt được…
Bọn tôi đun một nồi nước, (hình như là xoong 40 thì phải) để làm thịt đám sản vật tự nhiên quý giá này.
Cứ một buổi đi như hôm nay của anh em tôi thì hai nhà hốc hai bữa đéo hết. Đến bữa thứ ba đéo hốc được nữa thì đem cho chó, cho mèo. Chó mèo ăn đéo hết thì cho gà cho vịt.
Nói chung mùa nước nổi thì đồ tự nhiên chỗ chúng tôi nó cứ gọi là vứt đi đéo hết. Ngày ấy làm đéo có tiền mà mua tủ lạnh. Nhẽ như bây giờ tôi mua mẹ vài cái tủ cấp đông để cho chúng nó vào đấy cần đéo gì siêu thị và con cô vít cũng tuổi lồn, có phỏng hehehe
Bây giờ người ta ngăn mẹ hết nước rồi, hơn hai chục năm nay đéo có con nước nào đáng đông tiền bát gạo cả…
Ôi
Thời xa vắng nay còn đâu…! 
(Sáng ra ngồi rạng dái viết một mạch đéo chỉnh sửa gì bót luôn, anh em cố thẩm)


Kerry nguyễn. Suv

Bí ẩn về Kim tự tháp Giza đã được giải đáp chưa nhỉ?

Bí ẩn về Kim tự tháp Giza đã được giải đáp chưa nhỉ?
A: Michael McClennen
_________________________
Chả có bí ẩn nào ở những kim tự tháp này cả. Chúng ta biết rằng chúng được xây bằng cách nào, bởi ai, ai đã ra lệnh xây dựng nên chúng, và tại sao họ lại làm vậy. Chúng ta đã tìm thấy những ghi chép chi tiết trên những cuộn giấy cói (papyrus) 4500 năm tuổi, ghi chép một cách chính xác lượng bia và bánh mỳ mà họ cấp cho công nhân mỗi ngày, nơi những người công nhân sống, làm việc bao nhiêu ngày mỗi mùa, và nhiều chi tiết hấp dẫn về những công trình kiến trúc cổ đại ấn tượng này. Chúng ta biết quá nhiều về những công trình này bởi vì người Ai Cập cổ đại là những con người đầu tiên phát minh ra cả thể chế nhà nước và chữ viết, và họ lưu trữ những ghi chép chi tiết này trên chất liệu giấy cói vốn rất bền và tồn tại được trong thời gian dài. Tình cờ rằng, khí hậu nóng cháy da cháy thịt của Ai Cập đã cho phép những cuộn giấy cói và những bức vẽ trên tường đã có thể tồn tại được hơn 4500 năm mà vẫn có thể đọc được. Và thậm chí còn tình cờ hơn, việc khám phá ra Tảng đá Rosetta 200 năm trước đã cho phép chúng ta có thể giải mã được ngôn ngữ mà họ sử dụng.
Chúng ta biết được rằng, nhân công xây dựng nên những lăng mộ khổng lồ này không phải là những nô lệ, mà đúng hơn là những thường dân. Họ tình nguyện làm việc cho vua Pharaoh để đổi lấy chỗ ở và thức ăn trong những tháng trái vụ khi họ không thể ra đồng. 
Chúng ta biết rằng những khối đá to lớn được cắt gọt từ một mỏ đá gần đấy bằng cách sử dụng chèn nêm gỗ vào những rãnh trên đá tảng, và sau đó ngâm vào trong nước, khi ấy những nêm gỗ sẽ nở ra và mở rộng những vết nứt trên đá. Sau khi được cắt ra khỏi những vách đá, những khối đá sau đó sẽ được mài bằng những chiếc đục bằng đồng và thả rồi trên dòng sông Nile bằng những chiếc xà lan khổng lồ được tạo ra cho mục đích vận chuyển này. Những tảng đá được kéo vào vị trí trên những con dốc đất bởi hàng trăm công nhân bằng dây thừng, một vài người khác đi phía trước và đổ dầu vào mép đầu của những khối đá để khiến chúng dễ dàng di chuyển hơn. Chúng ta biết được điều này nhờ vào những bức tranh vẽ và tranh khắc miêu tả hoạt động này, và những ghi chép trên giấy cói còn tồn tại đã mô tả quá trình làm việc của công nhân.
Chúng ta biết rằng những kim tự tháp này được xây dựng làm các lăng tẩm, và chúng ta biết chính xác ai được an táng trong từng ngôi mộ này. Chúng ta biết rằng những kim tự tháp này ban đầu bên ngoài được bọc bởi các khối đá vôi trắng, nhưng sau những khối đá vôi này đã bị trộm đi để xây những công trình khác, nên giờ đây chỉ còn lại những khối sa thạch thô ráp còn tồn tại. Chúng ta gần đây phát hiện ra rằng, bằng cách sử dụng các thiết bị đo đạc bức xạ, có ít nhất một kim tự tháp có một căn phòng ẩn sâu bên trong được khóa chặt bên trong và chẳng có đường nào đi vào. 
Bí mật còn sót lại về những kim tự tháp này có lẽ là cái gì ở bên trong những căn phòng ẩn kia, và khả năng còn tồn tại những căn phòng chưa được khám phá bên trong của những kiến trúc khổng lồ này. 

[ZHIHU] "PHƯƠNG PHÁP HỌC TẬP CỦA HỌC BÁ LÀ GÌ?" CHIA SẺ CỦA THẠC SĨ ĐẠI HỌC LANCASTER - ĐH TOP 10 ANH QUỐC

[ZHIHU] "PHƯƠNG PHÁP HỌC TẬP CỦA HỌC BÁ LÀ GÌ?" CHIA SẺ CỦA THẠC SĨ ĐẠI HỌC LANCASTER - ĐH TOP 10 ANH QUỐC
Dịch bởi: Đại Học Đừng Học Đại | Bài viết thuộc quyền sở hữu của dịch giả và chỉ được đăng tải tại Weibo Việt Nam, vui lòng không tự ý repost.
Trước hết, mình phải thú nhận một điều là mình chưa bao giờ là một đứa trẻ học giỏi (nhất là khi học Tiểu học và THCS). Tuy nhiên, con đường từ cấp 3 lên Đại học đã hoàn toàn thay đổi mình, không chỉ giúp mình trở thành một người chăm chỉ hơn mà còn có thể coi là một "học bá" nhỏ (khoe một chút là bây giờ mình đang học ngành tài chính ở Đại học Lancaster, Anh. Hồi nhỏ, mình học kém tới mức giáo viên còn bảo mình sẽ không bao giờ vào được Đại học).
Cuộc sống Cao học của mình bắt đầu từ 9h sáng đến 6h tối, sau khi về nhà và ăn xong bữa tối, mình lại ôn bài tiếp. Hôm nay sau khi học hết 4 tiếng buổi sáng, bỗng nhiên mình có cảm hứng muốn viết một bài chia sẻ phương pháp học của mình tới các bạn. Phương pháp này có thể không đạt hiệu quả cao nhất nhưng các bạn có thể tham khảo, chỉ xin đừng ném đá mình ^^
1. CHÚC BẠN NGỦ NGON ❤
Giấc ngủ tạo nên thành công. Mình biết ở Cambridge, Đại học London, Warwick, mọi người đều tranh thủ nghỉ ngơi trong giây lát. Nghỉ ở đây có nghĩa là bạn không dành thời gian cho việc xem phim, chơi trò chơi, dùng điện thoại. Tuyệt đối đừng học ngay sau khi xem TV hoặc chơi game, vì rất nhiều năng lượng đã tiêu tốn và bạn không thể học hiệu quả trong một thời gian dài đâu.
Có một điều mình phải nhấn mạnh là mình không hề ngủ ít để thành công. Không biết người khác thế nào, nhưng riêng mình thì cần ngủ ít nhất 8 tiếng mỗi ngày để có năng lượng hoạt động cả ngày. Thời gian ngủ phụ thuộc vào thể trạng mỗi người và điều quan trọng nhất là bạn phải tìm được thời gian ngủ thích hợp cho bản thân.
2️. TIẾT KIỆM THỜI GIAN VỚI NHỮNG VIỆC KHÔNG CẦN THIẾT
Nhìn lại những bức ảnh được chụp trong nhiệm kỳ của Obama, chúng ta có thể thấy rằng ông thường xuất hiện trước truyền thông trong bộ vest xanh hoặc xám. Theo phát hiện mới nhất của khoa học về hệ thống thầ.n ki.nh, mục đích duy nhất của cách ăn mặc của vị cựu tổng thống này là để tiết kiệm càng nhiều thời gian càng tốt, nhất là đối với những vấn đề không quá quan trọng (mặc gì, ăn gì, v.v.). Việc này sẽ giúp bạn tránh "mệt mỏi khi quyết định" và đảm bảo năng lượng sẽ luôn được dự trữ tốt. Những gì chúng ta có thể học được từ điều này là: Phát triển thói quen tránh tiêu tốn quá nhiều thời gian và năng lượng về những vấn đề tầm thường để bạn có thể tập trung tốt hơn vào những vấn đề quan trọng.
3️. BẮT ĐẦU ÔN TẬP VÀO BUỔI SÁNG VÀ SAU KHI NGHỈ TRƯA
CỰC KỲ HIỆU QUẢ!!! Thứ mà mình chuẩn bị trước khi học gồm có: Nước, trà, cà phê, sô cô la đen. Hai là loại bút, vở, thước và máy tính, sách vở. Việc này sẽ giúp bạn tiết kiệm thời gian đi tìm kiếm tài liệu và đồ dùng học tập rất nhiều.
Nhiều người hay nhầm tưởng rằng "học bá" nhớ giỏi là vì họ chăm chỉ học thuộc. Cái này có vẻ không đúng lắm với mình (vì mình cực kỳ gh.ét học thuộc và bài xích cách học này). Về cơ bản thì đối với mình, việc đọc đi đọc lại là vô ích, quan trọng nhất là bạn nên viết ra những câu hỏi trong sách, sau đó cố gắng trả lời và nhớ lại nội dung của cuốn sách. Nó sẽ hiệu quả và gây ấn tượng với bộ não của bạn hơn.
Hơn nữa, nếu không tin vào khả năng tự chủ của bản thân thì hãy đến thư viện để học càng nhiều càng tốt. Khi gặp khó khăn, bạn nên chia sẻ những vấn đề và kinh nghiệm học tập với các bạn cùng lớp, những người cùng trình độ sẽ giúp bạn nhận được kết quả gấp đôi mà chỉ cần bỏ ra ½ nỗ lực.
4️. TẮT WIFI, ĐIỆN THOẠI VÀ NHỮNG ỨNG DỤNG KẾT NỐI BẠN BÈ
Lý do vì mình là một người rất hay phân tâm. Ngoài ra, mình có sử dụng thêm một ứng dụng làm tăng sự tập trung. Phần mềm này là một ứng dụng trò chơi trồng cây có thể điều chỉnh thời gian theo ý muốn. Nếu bạn thoát khỏi ứng dụng để chơi game, nó sẽ nhắc bạn phải quay lại nhanh chóng, nếu không cây mà bạn trồng sẽ ch.ết.
Bạn mình thường đặt thời gian là cứ làm việc 25 phút thì sẽ nghỉ 5 phút, còn mình thì thường chỉnh nó thành 30 phút học, 5 phút nghỉ, vì mình nghĩ 25 phút quá ngắn. Điều kiện tiên quyết là trong 30 phút đó, bạn phải bắt đầu học theo đúng nghĩa chứ không phải chỉ đang "chuẩn bị cho việc học". Sau khi tập trung trong 30 phút, đến 5 phút nghỉ, bạn nhất định phải "nghỉ ngơi" theo đúng nghĩa, thay vì chơi điện thoại và sử dụng MXH. Đây là "chơi", không phải "nghỉ ngơi", mặc dù "chơi" không cần dùng não quá nhiều nhưng nó cũng sẽ tiêu tốn năng lượng. Để học tập hiệu quả trong thời gian dài phải tiết kiệm năng lượng.
5️. TẬP THỂ DỤC VÔ CÙNG QUAN TRỌNG
Càng học tập với cường độ cao, ít vận động trong thời gian dài thì bạn càng cần tập thể dục để vận động khớp, giảm căng thẳng và duy trì chức năng hô hấp.
Nguồn: https://www.zhihu.com/question/26014277/answer/299401961

Monday, July 19, 2021

LUẬT TỰ NHIÊN - KHÔNG CÓ GÌ LÀ NGẪU NHIÊN !!!

LUẬT TỰ NHIÊN - KHÔNG CÓ GÌ LÀ NGẪU NHIÊN !!!
1. Cá bơi ngược sóng được vì cá có thể thở dưới nước. Người ta lấy ví dụ để truyền cảm hứng cho sự nỗ lực chứ không phải để chúng ta làm theo răm rắp. Nếu lực của chúng ta yếu hơn sóng, chúng ta không thể thở dưới nước thì chúng ta không thể bơi ngược sóng.
HR: Chúng ta không thể ép người ta tuân thủ quy trình nội bộ một cách máy móc nếu chúng ta không chế tài nghiêm khắc (nếu ở thế trên) hoặc không cho lợi ích đủ lớn (bơi theo xu hướng)
2. Khi vật A tác động lên vật B một lực thì vật B sẽ tạo ra phản lực bằng đúng lực đã nhận. Tác động càng mạnh thì phản lực càng tăng. Chúng ta càng ép người khác làm theo ý mình, chúng ta càng nhận lấy sự phản kháng. Chúng ta càng cố kiểm soát, chúng ta sẽ càng bị mất.
HR: Càng áp đặt và cố gắng kiểm soát người khác, càng làm cho người khác sợ và xa lánh chúng ta. Thay vì cưỡng bức, hãy khơi gợi.
3. Trong cùng một điều kiện thuận lợi, mỗi hạt giống có những thời điểm nảy mầm khác nhau.
HR: Cùng một công việc nhưng tố chất của mỗi nhân viên là khác nhau. Chúng ta không thể bắt "chín ép" được, thay vào đó hãy chọn hạt giống phù hợp với từng giai đoạn. Cần có kết quả ngay phải chọn hạt ngắn hạn, cần cái móng bền vững hãy chọn hạt lâu năm.
4. Trong thời khắc sắp chết đuối, con người ta trở nên mạnh hơn bao giờ hết, họ đè tất cả những thứ xung quanh xuống để ngoi lên thở, để SINH TỒN. Đây là lý do nhiều người không biết cách đã bị người đuối nước dìm chết theo khi nhảy xuống cứu.
HR: Khi thị trường dồi dào lao động, mười người tuyển dụng nhưng chỉ có một ứng viên thì bom phỏng vấn được dội về liên tục. Khi hàng loạt công ty đóng cửa, tỉ lệ thất nghiệp tăng cao thì mức độ "láo" của ứng viên chợt giảm hẳn. Ứng viên sẵn sàng bỏ qua cái "Tôi" cao ngất trời chỉ để có một công việc, để SINH TỒN.
5. Sau nhiều năm yên bình, tự nhiên hàng loạt thiên tai đổ ập xuống cùng một lúc. Lý do là vì mỗi ngày con người chúng ta tàn phá môi trường một chút, cộng gộp lại hết tạo ra chuỗi Domino sập xuống. Phá rừng => Trái đất nóng lên => Băng tan => Virus cổ xưa được giam cầm trong băng thoát ra gây dịch bệnh bên cạnh lũ lụt chỗ này, hạn hán chỗ kia,...Có vay có trả, không có gì là ngẫu nhiên.
HR: Trong cơn dịch bệnh, rất nhiều người tiêu cực, làm việc ì ạch, phản bội, tháo chạy nhưng nhân viên công ty của bạn lại rất trung thành, chia cơm sẻ áo để cùng nhau vượt qua khó khăn. Không có gì là ngẫu nhiên đâu, sự cho đi "đúng cách" của bạn đã tạo ra văn hóa công ty như vậy. Nếu bạn không gieo đi lòng tốt, không biết nghĩ cho nhân viên, trả vài đồng rồi không tôn trọng họ, không đầu tư xây dựng văn hóa thì ngày hôm nay bạn đã gặt trái đắng thay vì quả ngọt rồi.
6. Nước đổ từ trên cao xuống, từ kênh ra hồ, hồ ra sông, sông ra biển chứ không phải chảy ngược từ dưới lên.
HR: Chỉ đào tạo cho đội ngũ cấp thấp mà không đào tạo cho đội ngũ cấp cao trước thì mọi thứ sẽ bị đổ bể ngay. Sếp không chịu học thì làm gì nhân viên chịu học, sếp không làm gương trước thì lấy đâu ra chuyện nhân viên làm theo. Hãy đào tạo từ trên xuống và ông/bà chủ phải là người học trước.
7. Quả trứng gà phải nở ra con gà chứ không phải nở ra con vịt. Nếu trứng gà mà nở ra con gì khác thì phải coi lại nguồn gốc.
HR: Chúng ta không thể chọn giải pháp một đường nhưng lại đòi hỏi ra kết quả một nẻo được. Chúng ta muốn đội ngũ gắn kết và tăng động lực thì phải chọn huấn luyện và xây dựng "văn hóa đúng nghĩa". Chúng ta muốn vui chơi giải trí thì chọn Tour nghỉ dưỡng. Không thể đòi hỏi sau tour du lịch đội ngũ gắn kết và tăng động lực lâu dài được vì đó là điều phi lý. Tour du lịch sang chảnh chỉ là điểm cộng thêm nếu các dự án văn hóa và đào tạo đã được làm tốt rồi. Chúng ta không thể bắt CEO làm theo ý mình nếu toàn nói ngôn ngữ HR, hãy nói theo ngôn ngữ của họ.
8. Rồi ai cũng sẽ già đi, năng lực có thể không giới hạn nếu chúng ta mở rộng mỗi ngày, nhưng thời gian chính là điểm giới hạn của nó. Không ai có thể phát triển năng lực sau khi đã chết.
HR: Cái gì cần làm phải làm ngay lập tức. Bạn đề xuất huấn luyện năng lực A cho đội ngũ trong thời gian cần năng lực này để làm việc nhưng lại chần chừ và không ra quyết định. Đến khi công việc hay thị trường không cần đội ngũ của bạn cần năng lực này nữa thì huấn luyện liệu có ích gì. Thời điểm và giá trị đầu tư phải được đặt lên trên giá cả nếu trong phạm vi ngân sách cho phép. Khác biệt giữa HR xuất sắc và bình thường là ở tầm nhìn, người tìm cách tăng giá trị, người tìm cách trả giá thấp bất kể giá trị bị sụt giảm.
9. Lực hút nước của bộ rễ tỉ lệ thuận với mức độ thoát nước trên lá.
HR: Lương đã không có gì hơn người ta, các chính sách cũng không có gì hấp dẫn mà cứ đòi hút người tài, tuyển người đáp ứng tám chục cái gạch đầu dòng thì rõ ràng đó là điều hoang tưởng. Cho đi đúng với giá trị người ta đóng góp thì mới tuyển được người. Trước khi hỏi Group nào tuyển người ngon, hãy coi "Thính có thơm chưa" vì thính thơm thì cá mới đớp. Bữa đọc thông tin tuyển dụng "Tuyển giám đốc chi nhánh lương 15 triệu" mà thấy hết hồn. Lương này chỉ tuyển được đứa hám danh, bất tài hoặc có động cơ xấu thôi, vị trí giám đốc thì phải có lương tương xứng với vị trí đó.
10. Cái gì bị kéo giãn quá mức sẽ thay đổi cấu trúc và không quay về trạng thái cũ được nữa.
HR: Muốn đội ngũ có sự thay đổi trong tư duy và hành vi thì phải kéo họ ra khỏi vùng an toàn thật xa khi huấn luyện, để khi kết thúc thì họ không quay lại thói quen "xấu" cũ nữa. Muốn thay đổi triệt để mà cứ làm nhẹ nhẹ, cứ sợ thì khó lắm. Người ta chỉ thay đổi khi cái đầu mở hoặc trái tim tan vỡ. Tất nhiên đập cho vỡ sẽ dễ hơn là mở cái đầu.
11. Rễ tốt cây tốt, rễ hư cây chết.
HR: Để mang lại d.oanh s.ố cho công ty, mỗi phòng ban đều đóng góp công sức vào đó chứ không chỉ có S.ales & M.arketing. Do đó hãy đào tạo cho tất cả các phòng ban đều có tư duy "hướng đến k.hách h.àng" để cộng tác, hỗ trợ cho nhau và cùng nhau b.án h.àng dù trực tiếp hay gián tiếp. Chỉ cần một bộ phận có vấn đề, một cá nhân có vấn đề sẽ tạo thành nút thắt cổ chai đối với sự phát triển của cả công ty. Hãy loại bỏ ngay lập tức phần "bị hoại tử" dù có là công thần hay là giám đốc cấp cao trước khi bị lây lan và giết chết công ty. Phó tổng GĐ, phó chủ tịch rất được lòng Chủ Tịch nhiều khi lại là nút thắt cổ chai, không phải chức lớn là ngon đâu.
12. Nước rất mềm nhưng có thể cắt cả đá và kim loại nếu tiết diện tiếp xúc đủ nhỏ với lực đủ lớn.
HR: Hãy loại bỏ những người làm việc theo kiểu chỉ chăm chăm hết giờ rồi về, cuối tuần là không thèm làm việc dù chưa có kết quả. Những người không tập trung vào kết quả và dành thời gian cho cái khác sẽ không bao giờ tạo ra kết quả.
13. Nếu chưa từng nắm thì sao biết cách buông. Những người bị lậm "Thiền" một cách thái quá thường khuyên người khác hãy buông bỏ nhưng chính họ lại không buông bỏ được thói quen "khuyên nhủ" người khác hoặc cảm thấy tức giận khi thấy ai đó có hành vi khác như suy nghĩ của mình.
HR: Hãy cố gắng trải nghiệm công việc của các phòng ban khác để đặt mình ở vị trí của họ trước khi đưa ra chính sách, luật lệ.
Tái bút,
Thợ sửa ống nước kiêm tổ chức Team Building để Building Team.

LÃI SUẤT ĐƠN VÀ LÃI SUẤT KÉP


Lãi suất, tỷ suất lợi nhuân là  một trong những khái niệm cực kỳ quan trọng trong kinh tế, tài chính, đầu tư, kinh doanh…và tất cả những gì liên quan đến tiền.
Loạt bài viết – văn theo kiểu bình dân - này giúp cho các bạn doanh nhân, Startup, quản lý, đại lý bảo hiểm, các bạn môi giới ngành chứng khoán không chuyên về tài chính hiểu rõ hơn về lãi suất và những gì liên quan đến lãi suất.
LÃI SUẤT ĐƠN VÀ LÃI SUẤT KÉP
** Lãi suất đơn.
Số tiền ban đầu 100 đồng. Lãi suất 12%/năm.
Sau 1 năm chúng ta sẽ nhận được 100 đồng tiền gốc và 12 đồng tiền lãi.
Sau 2 năm chúng ta sẽ nhận được 124 đồng = 100 đồng tiền gốc + 12 đồng lãi năm 1 + 12 đồng lãi năm 2. (12 đồng lãi đã sinh của năm 1, không sinh ra lãi)
Sau 3 năm chúng ta sẽ nhận được 136 đồng
Sau 4 năm chúng ta sẽ nhận được 148 đồng
Sau 5 năm chúng ta sẽ nhận được 160 đồng
Lãi suất đơn hầu như rất hiếm trong thực tế. Thời nay, ai cũng khôn. Không ai dại gì đầu tư, bỏ tiền vào sản phẩm chỉ có lãi suất đơn.
** Lãi suất kép.
Số tiền ban đầu 100 đồng. Lãi suất 12%/năm.
Sau 1 năm: chúng ta sẽ nhận được 100 đồng tiền gốc và 12 đồng tiền lãi. Tổng tiền cuối năm 1 là = 100+12 = 112
Sau 2 năm: 100 đồng tiếp tục sinh lãi là 12 đồng. Và 12 đồng lãi năm trước cũng sinh lãi là 1.44 đồng. Tổng tiền của cuối năm 2 là = 100 gốc+12 lãi năm trước+12 lãi năm 2+1.44 = 125.44
Sau 3 năm số tiền 125,44 này lại tiếp tục  sinh lãi, và tính tương tự ta sẽ nhận được số tiền là = 140.49
Sau 4 năm, số tiền 140,49 lại tiếp tục  sinh lãi, và tính tương tự ta sẽ nhận được số tiền là = 157.
Sau 5 năm, số tiền 157.35 lại tiếp tục  sinh lãi, và tính tương tự ta sẽ nhận được số tiền là = 176.23
LÃI SUẤT VÀ THỜI GIAN.
GIÁ TRỊ THỜI GIAN CỦA TIỀN.
Ví dụ trên: 100 triệu, sau 5 năm với lãi suất 12%, trở thành số tiền 176.23 triệu.
Trong tài chính, người ta nói
Số tiền 100 triệu là giá trị hiện tại. (Present Value, PV),
Số tiền 176 triệu là giá trị tương lai. (Future, FV).
Với lãi suất 12%, số tiền 100 triệu hiện tại tương đương với 176,23 triệu tại năm thứ 5. Hoặc ngược lại 176,23 triệu tương lai (năm thứ năm) sẽ tương đương với 100 triệu hiện tại.
Nói cách khác, nếu A mượn ai đó 100 triệu, lãi suất 12%, thì sau 5 năm A phải trả 176,23 triệu.
Và vì thế người ta nói tiền có giá trị thời gian.
LÃI SUẤT KÉP LÀ KỲ QUAN THỨ TÁM CỦA THẾ GIỚI
Như ví dụ trên, tiền sẽ sinh sôi nảy nở, đẻ con đẻ cháu, theo thời gian. Lãi suất càng cao, thời gian đầu tư càng dài, thì số tiền thu được càng lớn. Chúng ta xem các con số sau.
100 triệu, lãi suất 5%, sau 20 năm, sẽ là 265,329,771
100 triệu, lãi suất 10%, sau 20 năm, sẽ là 672,749,995
100 triệu, lãi suất 15%, sau 20 năm, sẽ là 1,636,653,739
100 triệu, lãi suất 20%, sau 20 năm, sẽ là 3,833,759,992
100 triệu, lãi suất 25%, sau 25 năm, sẽ là 8,673,617,380
100 triệu, lãi suất 30%, sau 20 năm, sẽ là 19,004,963,775
Các bạn hình dung nhé, 100 triệu sau 20 năm thành 19 tỷ. Một con số khủng khiếp.
Vì thế nhà bác học lừng danh Albert Einstein từng nói: "Compound interest is the eighth wonder of the world. He who understands it, earns it … he who doesn't … pays it".  Tạm dịch là : "Lãi suất kép là kỳ quan thứ 8 của loài người. Những ai hiểu được nó sẽ nhận được giá trị to lớn từ nó. Những ai không hiểu nó, sẽ trả giá vì nó".
Nhà đầu tư số 1 thế giới Warren Buffet là minh chứng cho việc sinh sôi nảy nở giá trị tài sản của mình bằng cách liên tục đầu tư vào nhữnv tài sản đem lại tỷ suất lợi nhuận cao.
CÁCH TÍNH LÃI SUẤT KÉP
Ví dụ trên, 100 triệu, lãi suất 10%, sau 20 năm, sẽ là 672,749,995
Công thức tài chính: FV = PV * (1+r)^n = 100*(1+10%)^20 = 672,749,995
Công thức này có 4 biến số. Cho 3 biến số thì chúng ta sẽ tính được ẩn số còn lại.
Nghe có vẻ phức tạp quá nhỉ.
May thay Excel đã giúp cho mọi việc đơn giản hơn. Bạn lên Excel đánh công thứ sau
 =FV(lãi suất, số năm,0,PV),
tức là =FV(10%,20,0,100000000)
Enter sẽ ra 672,749,995
Ghi chú dấu của PV và FV luôn trái nhau. Vì đó là 2 hành động ngược nhau về dòng tiền.
Đó là trường hợp dòng tiền đơn giản. Nhưng trong thực tế, dòng tiền không đơn giản cuối kỳ và đầu kỳ thư thế, mà sẽ rất phức tạp.
** Ví dụ 1: tiền vay 20.
Bà X cho vay trả góp. Bà cho bà K vay 10 triệu. Mỗi ngày bà K trả 400,000 ngàn. Sau 30 ngày, bà K trả 12 triệu cho bà X. Nên dân gian hay gọi đó là tiền 20. Tức là 20% tháng
Nhưng thực chất đó không phải là lãi suất 20%/tháng.
Nếu bà K vay 10 triệu, và được sử dụng 10 triệu đó nguyên 1 tháng. Đến cuối tháng, bà K trả lại cho bà X 12 triệu, Thì đó mới là lãi suất 20%/tháng.
Nhưng vì bà K phải trả góp, nên bà K không bao giờ được sử dụng đủ 10 triệu. Bà phải trả lãi hàng ngày.
Nếu tính đúng thì lãi suất của vụ cho vay này là: 39.28%. Rất cao.
Đó là lý do mà những bạn cho vay nặng lãi luôn giàu, Và những người đi vay trả góp luôn bị vướng nợ.
Nếu bạn muốn biết cách tính lãi suất của phi vụ cho vay này, thì hãy comment nhé. Đủ 300 comment, tôi sẽ quay video hướng dẫn cách tính trên Execel. Chỉ vài ba cái Enter, cực kỳ đơn giản.
** Ví dụ 2
Z đầu tư quán cà phê 2 tỷ. Cuối năm 1, Z nhận được 100 triệu tiền lời. Cuối năm 2, Z nhận được 120 triệu tiền lời. Cuối năm 3, Z nhận được 130 triệu lời. Cuối năm 4, Z đầu tư thêm 500 triệu, và nhận được 150 triệu tiền lời. Cuối năm 5, Z nhận 180 triệu tiền lời. Cuối năm 6, Z nhận được 190 triệu tiền lời. Cuối năm 7, Z bán quán Cà phê cho chủ khác với giá 4 tỷ.
Hỏi tỷ lệ lợi nhuận của Z trong phi vụ này là bao nhiệu?
Nếu bạn muốn biết cách tính lãi suất của đầu tư này, thì hãy comment nhé. Đủ 300 comment, tôi sẽ quay video hướng dẫn cách tính trên Execel. Chỉ vài ba cái Enter, cực kỳ đơn giản
Ví dụ 3:
Các bạn hãy tính lãi suất của bất kỳ sản phẩm bảo hiềm nào, dựa vào bảng minh hoạ. (Xịn nữa thì loại phần phí bảo hiểm tử kỳ ra khỏi bản tính!)
LÃI SUẤT VÀ RỦI RO.
Rủi ro luôn tồn tại, và đi đôi với lãi suất. Có rất nhiều rủi ro: rủi ro mất vốn, rủi ro không đạt tỷ suất lợi nhuận kỳ vọng, rủi ro thanh khoản ...nói chung là tùm lum rủi ro.
Theo nguyên tắc, chỉ có trái phiếu chính phủ ngắn hạn của các quốc gia được xếp hạng 3A, AAA thì mới được xem là rủi ro bằng 0. Giải thích: vì họ đủ bền vững trong 1 năm để in tiền trả cho các chủ trái phiếu.
Ngoài ra thì rủi ro hiện diện ở tất cả các nơi. Chính phủ các nước, các ngân hàng, các doanh nghiệp bảo hiểm, các quỹ đầu tư, các định chế tài chính, các doanh nghiệp... tất cả đều rủi ro, ở mức của mình.
Việt Nam, rất lạ, là làm cho dân nghĩ rằng các ngân hàng Việt Nam không có rủi ro. Do đó dân gởi tiền thoải mái vào các ngân hàng, kể cả những ngân hàng làm ăn tệ hại. Khi có ngân hàng nào sắp phá sản, nhà nước lại nhảy vào cứu.
Bằng cách cứu đó, Nhà nước đã dùng tiền của toàn dân để cứu 1 số khách hàng. Và vô hình dung, tạo cho dân 1 suy nghĩ là ngân hàng tại Việt Nam không có rủi ro. Đây là 1 cách làm đi ngược với nền kinh tế thị trường.
Những tổ chức uy tín cao, rủi ro thấp thì sẽ trả tiền lãi thấp hơn.
Những tổ chức ít uy tín, rủi ro cao thì phải trả lãi suất cao hơn.
Vì thế người dân khi nhận lãi suất cao thì phải gánh chịu rủi ro tiềm tàng. Lãi suất cao, mà không rủi ro thì là chuyện không thể xảy ra.
Rất nhiều những dự án, những tay bịp bợm….chào những dự án (21, Onecoin,…) và hứa hẹn đảm bảo mức lãi suất 30%, 40%, 50% thậm chí 100%. Tôi nói ngay đó đây là những dự án rủi ro cực cao, hoặc lừa đảo.
Suy nghĩ đơn giản thế này. Nếu thật sự dự án đó trả 30%/năm, thì tôi đi vay ngân hàng, 10%/ năm, tôi đưa vào thì tôi sẽ được hưởng lãi suất chênh lệch 20%, mà gần như không có rủi ro!
Chuyện cổ tích ấy không thể xảy ra.
Ấy thế mà, rất nhiều người, từ người ít học cho đến trí thức, từ tiểu gia cho đến đại gia, ùn ùn đổ tiền vào những dự án hứa hẹn, đảm bảo trả lãi suất cao. Họ chết vì thiếu hiểu biết và quá tham lam.
Ví dụ khác:
Hôm tôi nói về sản phẩm tử kỳ, có bạn đại lý vào lý luận các kiểu, và nói được công ty, và các trainer dạy rằng sản phẩm bảo hiểm liên kết đầu tư của công ty bạn ấy có lãi suất cao hơn ngân hàng. Tôi nói: kỳ vọng thôi, chứ không thể đảm bảo. Bạn ấy cãi dài lắm. Tôi cũng không đọc hết.
Nhưng tôi nói đơn giản thế này: Nếu có 1 sản phẩm bảo hiểm, vừa bảo hiểm rủi ro khi xảy ra, vừa đảm bảo trả lãi suất cao hơn ngân hàng, thì toàn dân sẽ xếp hàng mua, vì quá lợi. Chỉ cần mượn tiền ngân hàng để mua thì dân sẽ được bảo hiểm, lại còn hưởng chênh lệch lãi suất.
Tôi nói với bạn ấy: với dòng tiền thu được 10, 20 năm công ty bảo hiểm có thể liên kết các sản phẩm đầu tư và kỳ vọng rằng lãi suất nhân được sẽ cao hơn ngân hàng. Nhưng đó là kỳ vọng thuận lợi. Cũng sẽ có những trường hợp, công ty bảo hiểm không đạt được kỳ vọng thuận lợi. Chính vì thế, các công ty bảo hiểm nhân thọ chỉ dự kiến, chứ không bao giờ cam kết tỷ lệ lợi nhuận cao đối với các sản phẫm đầu tư.
Đã giải thích rõ như thế mà bạn ấy còn hậm hực lắm. Những đại lý kiểu như bạn ấy sẽ đi chào bán bảo hiểm một cách sai sự thật, và vì thế góp phần làm cho thị trường bị méo mó.
LMC
** Bài về tài chính cơ bản:
- Lãi suất thực, và các khái niệm liên quan:
https://www.facebook.com/LamMinhChanh/posts/2337088853045259
- Cách tính lãi suất thực, cách tính tỷ lệ lợi nhuận:
https://www.facebook.com/LamMinhChanh/videos/2346500272104117/
** Bài về Bảo hiểm nhân thọ, bảo hiểm tử kỳ: https://www.facebook.com/LamMinhChanh/posts/2331439023610242

Saturday, July 17, 2021

Nhiễu loạn mục tiêu.

Nhiễu loạn mục tiêu.
---------
Cá nhân mình, mình có 1 tư duy tích cực và niềm tin là trong cuộc sống này, ai cũng có thể thành công được nếu sống có mục tiêu và có kế hoạch thực hiện. Còn thành công chỉ là chuyện sớm muộn. Nhưng đời luôn phũ phàng khi nhiều cá nhân, dù đã có kế hoạch cho cuộc đời mình, những vẫn có cuộc sống không như ý muốn, tại sao kỳ vậy?
Thử nhìn ra cuộc sống tý
Ví Dụ 1: Rõ ràng nếu đi tập gym, chỉ cần có 1 PT giỏi làm huấn luyện viên, chỉ phương pháp tập đúng, kết hợp ăn uống đúng, tập luyện đều đặn mỗi ngày thì sau 1 năm là có kết quả khả quan. Nhưng thực tế nhiều bạn bỏ cuộc, kỳ vậy?
Ví Dụ 2: Nhiều bạn khi dấn thân vào 1 nghề nào đó, dù được đàn anh, thế hệ đi trước chia sẻ về lộ trình sự nghiệp sẽ trải qua, những thứ cần phải học tập, nhưng chỉ 3 tháng sau đã bỏ cuộc đi học nghề khác. Để rồi, sau nhiều năm loay hoay thì bạn bè mình đã bỏ xa rồi.
Không phải chúng ta không kiên trì.
Không phải chúng ta không có trình độ.
Nhưng, cuộc sống này
Chúng ta không thể sống mà không giao tiếp với ai mỗi ngày, từ bạn bè, bạn trên mạng ảo, đồng nghiệp, đối tác, thầy cô, vợ/chồng, người trong gia đình, các nhóm cộng đồng.
Chúng ta không thể sống mà không tiếp xúc thông tin truyền thông như Báo Chí, Mạng Xã Hội, Truyền Hình, Các Quyển Sách ta mua đọc.
Quá trình này khiến bản thân bị NHIỄU dữ dội.
Nếu bạn chú ý, bạn sẽ thấy là các hoạt động diễn ra xung quanh hằng ngày, dù không để ý thì ít nhiều nó vẫn tác động đến tâm lý của bạn và bạn vẫn chú ý (chỉ là ít đi thôi) như chuyện hàng xóm quanh nhà, chuyện ở tổ dân phố, drama ở 1 group nào đó, hóng hớt chuyện của sếp,...
Thực tế là, trong quá trình tiếp xúc như vậy.
Không phải nguồn thông tin gì cũng tốt, nhất là cho sự thay đổi của chính bạn. Đôi khi chính nó còn kiềm hãm khiến bạn không muốn làm và bỏ cuộc.
Thế nên có những chuyện như như đùa là 1BS chuyên ung thư phổi vẫn không cai nổi thuốc lá là vậy.
Thông tin từ mọi kênh chúng ta tiếp cận, kể cả những hoạt động xung quanh mà ta vô tình, cố ý thấy thì luôn có tốt và xấu, thậm chí có những thứ vô cùng độc hại.
Từ bị NHIỄU, sẽ làm LÃNG PHÍ THỜI GIAN
- Bạn sẽ dùng thời gian hơn cho tán gẫu
- Bạn sẽ dùng thời gian rất nhiều để hóng tin.
- Bạn sẽ dùng thời gian rất nhiều cho MXH.
..... vân vân
Sau một thời gian dài, thói quen này sẽ bẻ cong cuộc sống hoàn toàn của 1 cá nhân. Đó là lý do vì sao có nhiều người ở nhà thực hiện giảm cân mãi không xong, nhưng khi lên núi thiền và ở thì làm rất dễ dàng.
Con người chúng ta, ai ít nhất cũng từng nghe câu chuyện đẽo cày giữa đường, nhưng lý thuyết thôi, vì thực tế chúng ta rất dễ bị tác động từ bên ngoài hơn bạn nghĩ.
TẬP KIỂM SOÁT NHIỄU TRONG CUỘC ĐỜI.
NẾU KHÔNG THỂ CHẾ NGỰ THÌ ĐIỀU CHỈNH LẠI MÔI TRƯỜNG SỐNG, CUỐI CÙNG LÀ THAY ĐỔI MÔI TRƯỜNG SỐNG NẾU BẠN ĐÃ THỬ CẢ 2 CÁCH TRÊN.
CHỢT NHỚ: cách đây mười mấy năm, phim kiếm hiệp hồng kong còn thịnh hành, mấy đại hiệp mà muốn đạt đỉnh cao võ học đều chui vô hang động mà luyện, hay như từ luyện nội công cứ phải vô mật thất rèn luyện. Hài, nhưng thật, nó vẫn đúng đến bây giờ chứ nhỉ.
Cảm ơn anh/chị/em đã đọc.
Chúc anh/chị/em vạn sự hạnh thông.
---------
Những bài viết của mình là trải nghiệm từ cá nhân của mình 100%, nó không đại diện cho đa số, nó chỉ là đúc kết từ những công ty mà mình làm chủ, ở những ngành mình kinh doanh. Người đọc chỉ tham khảo thêm là chính.
---------
- Tác Giả: Nguyễn Tuấn Hùng -
#hungnanado_sharing


Thursday, July 15, 2021

ZHIHU] "Phú Nhị Đại" thích kiểu con gái như thế nào? (Phần cuối)

[ZHIHU] "Phú Nhị Đại" thích kiểu con gái như thế nào? (Phần cuối)
______________
Lược dịch bởi: May's Closet - Tủ đồ của May | Bài viết thuộc quyền sở hữu của dịch giả và chỉ được đăng tải duy nhất tại Weibo Việt Nam, vui lòng không tự ý repost!
----
______________
7.
Hôm đó, Phó Duệ Sơn lại nhắn tin trong nhóm mời cuối tuần đi ăn một bữa, tôi mới nhắn riêng cho ông ta.
"Nếu lần này Phó tổng cũng hẹn Tiểu Tân đi chung thì tôi không đi"
Phó Duệ Sơn ngay lập tức gọi cho tôi, lúc bắt máy, tôi làm cho giọng mình nghẹn ngào một chút.
Ông ta liền hỏi tôi làm sao thế.
"Chẳng lẽ ngài không biết tại sao ư? Ai cũng đều nhìn ra ngài thích Tiểu Tân." Tôi dừng một chút, quanh co nói "Dù tôi rất buồn, nhưng cũng không muốn làm người xấu, chắn ngang hai người"
Phó Duệ Sơn đứng hình vài giây, rồi cười haha nói, nói tôi hiểu lầm rồi, "Sao em lại biết tôi thích Tiểu Tân? Sao có chuyện đó được?"
Tôi kể hết một lượt các chuyện mà Tiểu Tân từng nói, "Nếu đây không phải là thích, vậy như thế nào mới là thích?"
Phó Duệ Sơn nói "được, được, được" mấy lần mới nói tiếp, hiểu lầm lớn rồi, rồi lại cười nói "Đúng là con nít mà, tôi có thích em hay không? Em không cảm nhận được sao?"
"Tôi làm sao mà dám nghĩ đến chứ"
Phó Duệ Sơn thở hắt ra một hơi "Uyên Uyên, là do em quá đẹp, quá tốt, tôi mới là người không dám có mơ tưởng gì với em"
Lúc thích hợp thì phải biết nũng nịu, nếu không, làm sao đàn ông cảm nhận được ha.m m.uốn và kho.ái cả.m khi chinh phục bạn? "Trước giờ tôi đều biết bản thân không phải là mẹ hiền vợ đảm gì, nếu tôi ở bên ngài, sợ là không chăm sóc tốt cho ngài được, còn Tiểu Tân thì biết nấu ăn, tính cách lại dịu dàng, nếu ngài với cô ấy ở bên nhau, cổ sẽ chăm sóc tốt cho ngài, cổ thích hợp với ngài hơn, vì vậy, tôi tự ti."
Tiếng của Phó Duệ Sơn truyền ra từ điện thoại quả quyết nói "Tôi rất lo lắng cho em, tối nay tôi nhất định phải gặp được em" 
Tôi nhìn thời gian trên điện thoại, đã sắp 10 giờ tối rồi.
Giờ này mà hẹn gặp mặt, trong lòng tôi biết rõ sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng nếu không gặp, Phó Duệ Sơn có nghĩ tôi rất đứng đắn, rồi đi tìm niềm vui mới?
Tôi nghĩ, nếu để mấy người chá.n gh.ét trà xanh miêu tả tình trạng của tôi bây giờ, bọn họ hẳn sẽ nói, giả bộ cái gì chứ, sao không chạy vào lòng người ta rồi khóc lóc cho thỏa nỗi nhớ thương?
Nói thật, tôi thừa nhận là bọn họ nói đúng rồi.
Tôi khóc đến thảm thương, rồi yêu yêu kiều kiều mà chạy vào cái ôm của Phó Duệ Sơn.
Đợi ông ta dỗ dành tôi đừng khóc nữa, tôi nhịn không được cảm thấy có lỗi với Tiểu Tân.
Bởi vì Phó Duệ Sơn nói, "Để tôi xử lý, em không cần lo lắng"
Nhón tay trắng thon của tôi nắm lấy bàn tay tròn tròn của ông ta, nói "Đừng, để em nói chuyện với chị ấy, anh là đàn ông, bị kẹp giữa như vậy, rất khó xử"
Lại dặn dò "Chuyện hai đứa mình ở bên nhau, tạm thời đừng nói với Nguyệt Nguyệt, em còn chưa biết nói với cô ấy như thế nào nữa"
Phó Duệ Sơn thoải mái nói "Không cần lo lắng Nguyệt Nguyệt sẽ thế nào, cháu ấy là người hiểu chuyện, sẽ hiểu cho chúng ta thôi"
Tôi làm nũng nói "Em với cổ là bạn thân, nếu chuyện này để cổ nghe được từ miệng người khác, cổ sẽ không tha cho em đâu"
Phó Duệ Sơn vừa cười to nói một tiếng "được", vừa đem tôi b.ế lên đùi ông ấy ngồi.
Mặt tôi như bị bỏng vậy, đúng là không ngẩng đầu lên được mà.
Kết quả đêm đó, Phó Duệ Sơn trực tiếp hô lên hai chữ, "tho.ải m.ái"
Không lâu lắm, Phó Duệ Sơn ngủ say rồi, ông ta ngủ rất sâu, lại còn ngáy rất to, tôi tưởng cả cái phòng như đang rung theo tiếng ngáy của ông ta vậy.
Tôi nhìn ông ta một cách kỹ càng, tỉ mỉ, nếp nhăn bên khóe miệng thật sâu, da mặt chảy xệ, trên mặt còn có đốm tàn nhang.
Haizz, làm tôi nhớ đến khuôn mặt, làn da và cơ bắp của Dương Dật quá.
Ai nói những đứa con gái ham hư vinh là dạng không công mà hưởng chứ?
Từ trước đến nay, thời gian tôi tốn công tốn sức trên thâ.n đàn ông so với thời gian người khác cố gắng học hành, làm việc ít hơn sao?
Nếu nói, "câu cá" là một phần của sự nghiệp, vậy bây giờ, ngay lúc này, có ai muốn đổi với tôi, ở bên cạnh Phó Duệ Sơn không?
Mùi của người già, không dễ ngửi.
"Ngụm nước" của người già, cũng không dễ nuốt. 
Loại cực khổ này, những người suốt ngày kêu gào phải dựa vào chính mình phấn đấu có nuốt trôi được không? Vậy ai có thể nói rằng, những loại cực khổ này của tôi, không phải là phấn đấu?
Giảng đường môn Tâm lý học dạy tôi rằng, "Những ai nắm càng nhiều tin tức trong tay, thì càng dễ dàng điều hướng cuộc nói chuyện theo ý mình"
Vì vậy, sau một hồi "chuyện không thể tả" kia, tôi đã sức cùng lực kiệt rồi, nhưng hôm sau vẫn phải tâm tình cùng Phó Duệ Sơn.
Chúng tôi cùng đắp một cái chăn, nói hết những lời trong lòng.
Nói một lúc, Phó Duệ Sơn mới kể chuyện này, tôi thật không ngờ, bé gái mà tôi dạy thêm là con của vợ cũ thứ nhất, còn người mới ly hôn đây là vợ cũ thứ hai, bà ấy có sự nghiệp thành công nhưng lại không thể sinh con, Phó Duệ Sơn rất mất mát, xa cách thì nhiều, gần gũi thì ít với bà ta, vì vậy, bà ta ngoại tình với trợ lý, còn chủ động nói rõ với Phó Duệ Sơn và yêu cầu ly hôn.
Phó Duệ Sơn vừa ôm vừa vuốt ve lưng tôi nói "Mới cưới bà ấy không bao lâu, liền phát hiện tử cung của bà ấy có vấn đề, mọi người đều đề nghị tôi thử cách khác xem sao, nhưng mà bà ấy xem trọng sự nghiệp, sợ sinh con ảnh hưởng đến công việc, không muốn thử. Còn tôi thì dù muốn có thêm đứa con, nhưng vẫn tôn trọng bà ấy, mỗi ngày hai người sống chung với nhau cũng yên ổn"
"Chỉ là không lâu sau, bà ấy lập một công ty mới ở chỗ khác, lúc ly hôn cũng không muốn làm theo hợp đồng tiền hôn nhân, cái căn biệt thự lớn đó, bà ấy giờ vẫn chiếm một tầng, cũng chỉ là ở thôi chứ không có quyền sở hữu, nếu sau này tôi tái hôn thì là của tôi, còn không thì cứ để bả ở"
Tôi suy nghĩ đắn đo, nguyên nhân mà ông ta và vợ trước ly hôn là do ông ta muốn con trai, mà bà ấy thử cũng không muốn thử sinh con cho ông ta.
Tôi chợt hiểu ra rồi.
Lúc mà em gái tôi phải đem đi cho vì nhà nghèo không có tiền nuôi, tôi có hỏi mẹ tôi, trong nhà nghèo như vậy, sao bố mẹ còn muốn sinh thêm nữa?
Tôi sẽ mãi mãi không quên được câu trả lời của mẹ tôi, "Vì bố mày muốn một đứa con trai, lúc đó mẹ mày lỡ mang thai, cũng muốn biết là con trai hay là con gái, lỡ mà là con trai thì sao, nên cứ sinh ra trước đã"
"Bởi vậy, nếu như sinh ra là em trai mà không phải em gái, thì sẽ đem con đi cho sao?"
Mẹ tôi trầm mặc thật lâu, chỉ "ừ" một tiếng.
Tôi nói với chính mình, đây chắc là "vạn hạnh trong bất hạnh" rồi. Nếu năm đó sinh ra em trai, thì dù tôi có dễ thương hay hoạt bát cũng bị đem đi cho thôi.
Bố tôi đã có anh trai rồi, lại còn nghèo đến mức phải đem con cho người ta, vậy mà còn muốn có thêm con trai nữa, huống chi Phó Duệ Sơn giàu như vậy, đương nhiên càng muốn có thêm con trai rồi. 
Tôi nũng nịu ôm lấy Phó Duệ Sơn "Phó tổng, ngài "man" như vậy, làm gì có ai không muốn sinh mấy con khỉ con cho ngài đâu?"
Phó Duệ Sơn chọt chọt chóp mũi của tôi, "Chúng ta đều đã như vậy rồi, em còn gọi là Phó tổng là không được rồi"
"Vậy chẳng lẽ em giống Nguyệt Nguyệt kêu chú Phó sao?" Tôi trêu chọc ông ta.
Hai người chúng tôi chọc chọc ghẹo ghẹo nhau, cuối cùng cũng đổi thành kêu "Thầy Phó"
Tiếng "thầy Phó" này làm tôi tỉnh táo trở lại.
Tôi thử đến phòng sách đọc sách xem có học được gì không. Phó Duệ Sơn không học đại học, phòng sách của ông ta toàn là sách kiểu "Thắng" "làm sao để có lời", "bản chất của doanh nghiệp", "phương pháp tiêu thụ", toàn là mấy cuốn sách tôi nhìn mà muốn nhức đầu.
Người xưa nói không sai, đàn ông chinh phục thế giới như thế nào thì chinh phục phụ nữ như thế đấy. Còn phụ nữ thì chinh phục đàn ông như thế nào thì sẽ chinh phục thế giới như vậy.
Tôi lại nhớ đến năm đầu tiên đến Thâm Quyến, lúc về nhà thì ở sân bay gặp một người giàu có đọc cuốn sách dành cho những người phụ nữ tự lập.
"Phụ nữ tự lập", bốn chữ này, đối với trà xanh mà nói, một người cũng sẽ không dùng đến chúng. Giả bộ một chút thì được, còn nếu làm thật thì cũng chỉ làm cho bản thân cảm động thôi, chứ không làm người khác cảm động được đâu.
Tôi kéo rèm cửa ra, những tòa nhà chọc trời vẫn còn sáng đèn, đủ loại ánh sáng, xanh đỏ tím vàng xen kẽ lẫn nhau, rực rỡ một bầu trời.
Vẻ ngoài trẻ con cũng không l.ừa được sói, xem ra, phải đi một bước này thôi.
8.
Nghỉ hè đến rồi.
Đến mùa chấm thi rồi, 800 tệ một ngày.
Bộ phận chúng tôi, tôi và Thẩm Tiểu Tân đều đăng ký.
Phó Duệ Sơn biết tôi đã đăng ký, còn trách tôi, bảo là, em thiếu tiền thì nói với tôi, làm cái công việc cực khổ đó làm gì, sau đó còn muốn đưa tôi một cái thẻ ngân hàng, bên trong là 20 v.ạn tệ.
Tôi lớn đến vậy rồi, từ trước giờ đều không có ai cho tôi số tiền lớn như thế cả. 
Nói không cảm động là gi.ả.
Nói không cần cũng là gi.ả.
Nhưng mà bây giờ, không phải là lúc lấ.y tiền của ông ta.
Tôi nói với ông ta, tiền, em có thể tự kiếm, em ở bên anh đâu phải chỉ vì tiền của anh.
Phó Duệ Sơn không nói gì, chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt yêu thương.
Chấm thi ở Quảng Châu, tôi với Thẩm Tiểu Tân ở cùng một phòng.
Tôi nói trước với Phó Duệ Sơn, kêu ông ta ít gọi cho tôi thôi, nhắn tin là được rồi, "Em sợ Tiểu Tân bị shock, không biết cổ có chấp nhận được không?"
Buổi tối Thẩm Tiểu Tân kéo tôi nói chuyện, không biết tại sao dạo gần đây Phó Duệ Sơn lạnh nhạt cô ấy.
Tôi vui trong lòng, nhưng vẫn không tỏ vẻ gì, chỉ nói "Chắc là dạo gần đây ổng có việc bận chăng, lâu rồi em cũng không gặp ông ấp"
Thẩm Tiểu Tân nói "Nguyệt Nguyệt cũng khuyên tôi như vậy, em nói chị có cần chủ động liên hệ với ông ấy không?"
Tôi tư lự một chút rồi bảo "Cũng được đó chị, xem ổng nói sao"
Thẩm Tiểu Tân mở bọc đồ mới mua ra, là một cái túi Gucci màu hồng phấn, nhưng mà tôi biết, cái túi này cũng chưa đến 1 v.ạn tệ.
Cổ vui vẻ nói "Chị mua trước cái túi luôn, đến lúc có lương chấm thi thì bù lại sau, em thấy đẹp không?"
Tôi phụ họa "Đẹp thiệt nha"
Thấy Thẩm Tiểu Tân vui vẻ như vậy, tôi nghĩ nghĩ, liền nhắn cho Phó Duệ Sơn cái tin "Mới nãy Thẩm Tiểu Tân nói với em, vốn dĩ là có người theo đuổi cổ rồi, còn tặng cổ cái túi màu hồng phấn mới ra của Gucci nữa, nhưng mà cổ chê nhà anh ta ngh.èo, muốn bỏ lừa tìm ngựa, có khi Tiểu Tân sẽ nhắn cho anh đó thầy Phó, thầy Phó còn chối là không có sức hấp dẫn hay sao?
Phó Duệ Sơn trả lời: "sức hấp dẫn gì ở đây"
Lại nói "Em thích cái túi nào thì cứ đi mua một cái, thích cái nào thì mua cái đó, đưa anh cái bill là được"
Tôi đương nhiên phải nói với anh ta, tôi không cần.
Lúc đi về tôi hỏi Thẩm Tiểu Tân có liên hệ với Phó Duệ Sơn chưa.
Mặt cổ hơi buồn, bảo là có nhắn rồi đó, nhưng mà ông ấy không trả lời gì hết.
"Chị xem, em với Nguyệt Nguyệt nói đúng rồi, Phó tổng bận lắm"
"Hay là ổng gh.ét chị rồi?"
Tôi dùng sắc mặt nghiêm túc nói "Sao vậy được, chị vừa đơn thuần vừa dễ thương lại lương thiện, ai cũng muốn cưới về nhà!"
"Thật không?" Thẩm Tiểu Tân vui vẻ lại rồi, nhưng vẫn còn ngờ vực hỏi tôi tiếp "Nhưng mà đàn ông đều thích người xinh đẹp hơn mà?"
Tôi thở hắt ra một hơn "Thích thì sao chứ, bọn họ đều thích em, nhưng nói tới chuyện kết hôn, ai nấy đều chạy nhanh hơn thỏ"
Lúc thích hợp, thì phải tỏ ra đáng thương, để giành được sự đồng cảm của người cùng giới, "Chị nghe Nguyệt Nguyệt kể chuyện của em với người yêu cũ chưa?"
Tiểu Tân có vẻ lúng túng, tìm lời an ủi tôi, "Em đừng buồn, chị với Nguyệt Nguyệt đều cảm thấy sẽ có người đối với em tốt hơn, trân trọng em hơn"
Tôi vỗ vỗ mu bàn tay, "Em cũng nghĩ vậy nhưng mà, kể từ chuyện đó, em nhìn thấy đàn ông là thấy gh.ét, chỉ muốn làm bạn với họ thôi."
"Chị cũng vậy, gần đây chị theo dõi bộ phim "Bạn gái thiên tài của tôi", rất xúc động, lúc gặp chuyện thì chỉ có con gái mới giúp được con gái, bởi vì chỉ có con gái mới hiểu được con gái"
Nửa câu sau thì không sai, đúng là chỉ có con gái mới hiểu con gái mà thôi, nhưng lúc gặp khó khăn thì nhất định đừng nhờ con gái giúp đỡ.
Họ không hại bạn là may rồi.
Tôi cười lạnh, bật điện thoại lên đọc cuốn "Thắng", quyết định phải đọc hết trong hai ngày. Lần sau gặp mặt, tôi có thể hỏi ông ấy một vài vấn đề, thầy Phó nhất định sẽ vừa lòng với biểu hiện của em học sinh là tôi đây.
9.
Thầy Phó rất vừa lòng.
Phó Duệ Sơn không thích "mặc áo mưa", tôi đột nhiên có ý này, giả bộ do do dự dự hỏi ông ta, lỡ mà em "có" rồi thì làm sao giờ.
Phó Duệ Sơn phó.ng t.úng ngửa đầu ra sau mà nói "Có rồi thì kết hôn".
Dù đã "thân mật khắng khít" rồi, nhưng lời từ chối vẫn phải nói.
"Em thấy mình còn chưa trưởng thành, cũng chưa đủ tự lập, em cũng chưa chuẩn bị kỹ càng để làm mẹ nữa"
Phó Duệ Sơn nói tôi đừng lo lắng, ổng hứa với tôi, lỡ mà có rồi, thì lập tức mua cho tôi chiếc ô tô, "Em nhìn trúng cái nào, mua liền cho em cái đó"
Tôi vẫn giả bộ giận dỗi, nói lời từ chối "Đây cũng không phải là trao đổi, đồ em muốn, em có thể tự mua được"
Phó Duệ Sơn lại dỗ dành tôi "Sao lại gọi là trao đổi hả? Là ăn mừng. Đợi em với anh kết hôn rồi, không chỉ tặng xe, còn mua cho em một cái nhà nhỏ, lúc em giận anh thì cũng có chỗ để đi. Đàn ông yêu phụ nữ, không mua nhà mua xe, vậy chẳng lẽ là cái cảm giác an toàn gì đó hả? Hay là cái miệng chỉ biết nói suông thôi?
Không thể không nói, Phó Duệ Sơn rất biết dỗ dành phụ nữ.
Tôi lại cảm động nữa rồi.
Không lâu sau, tôi thật sự "có" rồi, Phó Duệ Sơn liền đem cái thẻ ngân hàng lần trước ra đưa cho tôi, nói là "Anh bỏ thêm vào 30 vạ.n rồi, em muốn mua muốn ăn cái gì thì cứ mua cứ ăn thoải mái, đã làm mẹ rồi, tâm trạng phải tốt mới được"
Thẻ đó đã đổi tên thành của tôi rồi.
Lúc đến nhà tôi cầu hôn, mới đầu, mẹ tôi còn chê anh ấy già, sau thì nhận cái bao lì xì dày cộm thì khen "Người càng lớn tuổi thì càng biết thương người nha"
Phó Duệ Sơn cũng không nuốt lời, chưa tới một tuần sau, anh ta dắt tôi đi mua xe, tôi cũng không chọn chiếc quá đắt.
Cả người ảnh đều là của tôi rồi, mua xe cũng không cần mua loại phô trương khoe khoang quá.
Còn cái nhà lần trước mà ảnh bảo mua, tôi kêu không cần đâu, chỉ cần mua một cái nhà lớn, còn mới ở cùng nhau là được rồi "Những lúc giận dỗi, em sẽ không trốn tránh đi nơi khác"
Phó Duệ Sơn mua một căn nhà nhỏ, viết tên tôi, nói "Thời gian này anh đang đầu tư một hạng mục, tiền trong tay không nhiều, chỉ có thể mua đỡ căn nhà nhỏ này, làm em chịu ấm ức rồi"
Phó Duệ Sơn còn phòng ngừa tôi, một bản thỏa thuận tiền hôn nhân xuất hiện trước mắt tôi, là về quyền sở hữu công ty, chủ yếu là ý của các cổ đông yêu cầu.
Tôi không ngờ Phó Duệ Sơn làm được đến mức này, hỏi cưới rồi, mang bầu rồi, nếu không kết hôn thì đúng là "cưỡi hổ khó xuống".
Nhưng mà, tôi cũng nghĩ kỹ rồi, mấy người chị em trà xanh đều bảo trước khi kết hôn phải ký hợp đồng tiền hôn nhân, lỡ mà có ly hôn cũng chỉ được chia một cắc bạc mà thôi, mà tôi tại sao lại không thể chấp nhận được bản hợp đồng này chứ? Khi mọi chuyện đã chắc chắn rồi thì tôi nói với Vương Nguyệt và Thẩm Tiểu Tân, tôi sắp kết hôn rồi, chồng là Phó Duệ Sơn.
Vương Nguyệt vẫn bình thản mà tiếp nhận tin tức này, còn Thẩm Tiểu Tân lúc đó thì mặt đều trắng bệch hết.
Tôi cũng không còn cách nào, vì để có được hạnh phúc, cũng không thể cứ mãi đắn đo tâm tình của người khác được.
Với lại, ngay từ đầu, cổ cũng không phải là bạn của tôi.
Mọi chuyện đều tốt đẹp, chỉ là cái tầng biệt thự mà vợ trước của Phó Diệu Sơn ở chắc không lấy lại được, bà ấy ở đó cũng vài năm rồi. Chúng tôi cũng không kết hôn ở Thâm Quyến, Phó Duệ Sơn nói, ổng kết hôn lần này là lần thứ ba rồi, tổ chức ở đây có khi sẽ rước lấy chê cười.
Tôi tỏ vẻ, em hiểu mà.
Dù cũng có chút buồn, nhưng tôi sẽ không vì cái hôn lễ mà quậy cho Phó Duệ Sơn không vui.
Ở Thâm Quyến, Phó Duệ Sơn mời hai bàn, đều là bạn tốt lâu năm của ông ta, Vương Nguyệt không tới, nhưng bố mẹ Vương Nguyệt có tên trong danh sách.
Mà ở quê tôi, Phó Duệ Sơn hào phóng tổ chức hôn lễ cấp bậc cao nhất, mọi chi tiêu đều do anh ấy trả, bố mẹ tôi, anh chị tôi, tất cả đều hài lòng, mà tôi, cũng được gả đi một cách lộng lẫy trước mặt bạn bè thân hữu.
Ngày đó, tôi đăng một tấm hình đám cưới, thông báo "thiên hạ" biết, tôi, Tưởng Uyên Uyên, cưới chồng rồi.
Cũng có người mắn.g tôi không có giá, nhưng tôi không nghĩ như vậy, ở chốn thành thị phồn hoa này, trước giờ đều không thiếu những người con gái trẻ tuổi xinh đẹp thông minh, nếu không sao lại gọi nơi đây là "Thư Đô"?
Chú thích: Thâm Quyến là thành phố có nữ giới nhiều hơn nam giới, nên mới được gọi là Thư Đô.
Kết hôn với Phó Duệ Sơn, cái nhà cái xe mà người ta kiếm nửa đời cũng chưa mua được thì tôi có rồi, huống chi, tôi còn có thể học tập kinh doanh từ ông ta.
Phó Duệ Sơn, là sự lựa chọn tốt nhất của tôi.
10. Kết (Tóm tắt)
Mọi người tưởng câu chuyện đến đây là kết thúc?
Không!
Đây mới là cái kết.
Dương Dật cưới bạn học cấp 3, cũng xem như môn đăng hộ đối.
Vương Nguyệt không hề đơn thuần như mọi người vẫn nghĩ, Vương Nguyệt thừa biết là Phó Duệ Sơn có ý với Tưởng Uyên Uyên, nhìn hai người họ tán tỉnh nhau mà Vương Nguyệt chán nản, nên mấy lần sau đều không muốn đi cùng, cô khuyên được Thẩm Tiểu Tân nhưng không thể ngăn cản Tưởng Uyên Uyên! Nên Vương Nguyệt cứ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên.
Lúc Phó Duệ Sơn ly hôn với vợ trước, đã chia tài sản như này, ông ta 4 phần, vợ trước 6 phần, hiện nay vẫn còn là bạn, hợp tác chung!
Lúc sinh con, là con gái, phải sinh mổ, Phó Duệ Sơn muốn Tưởng Uyên Uyên sinh thêm, nhưng Tưởng Uyên Uyên không chịu, muốn thay đổi điều kiện bản hợp đồng tiền hôn nhân, sau đó không đạt được thỏa thuận, hai người ly hôn.
Đối lập với hình ảnh ngọt ngào của vợ chồng Dương Dật thì những bức ảnh cưới của Tưởng Uyên Uyên không hề có mặt của Phó Duệ Sơn!
Tưởng Uyên Uyên không hề hiểu, để đổi lấy vinh quang nhất thời đó, cô đã để mất những gì!
Lời nhắn của tác giả: Đây là một câu chuyện có thật được tác giả sửa đổi/che giấu một số yếu tố không ảnh hưởng đến nội dung chính để phù hợp hơn.
Trans: Có một bạn bình luận đúng về bản chất của bài này rồi đó, hy vọng lúc đọc phần kết, mọi người sẽ xâu kết được mọi chuyện và hiểu rõ ràng.
______________

Afghanistan cuộc chiến đến hồi kết thúc

Afghanistan cuộc chiến đến hồi kết thúc?
Các sứ quán nước ngoài mấy hôm nay bắt đầu hối thúc kiều dân thu dọn đồ đạc dời gấp khỏi thủ đô Kaboul trong tháng tới. Diễn biến ở A Phú Hãn diễn ra theo một kịch bản quá nhanh chóng dù đã được đoán trước.
Ngược dòng lịch sử, năm 1978 Liên Xô lúc này đang rất mạnh đổ quân vào đây để bảo vệ chính phủ thân cs mới được lập nên, tuy nhiên những người lính Xô- Viết dù trang bị tốt đã vấp phải sự kháng cự mãnh liệt của các lực lượng đối kháng do Mỹ, Pakistan và thậm chí cả TQ ủng hộ. Liên Xô bị sa lầy phải rút quân trong cay đắng và chỉ vài năm sau chính quyền Kaboul sụp đổ, lực lượng Taliban nên lắm quyền thực hiện luật hồi giáo sharia hà khắc.
Và chỉ vài năm sau đó người A Phú Hãn lại phải chịu một cuộc chiến mới: Lần này người Mỹ đổ quân vào Afghanistan để trừng phạt Taliban tội không giao nộp trùm khủng bố Osama Bin Laden- kẻ gây ra các vụ đánh bom tòa tháp đôi tại New York ngày 1-9-2001. Taliban không phải đối thủ của Mỹ- Anh và các đồng minh trong khối Nato nên bị sụp đổ nhanh chóng phải bỏ chạy sang vùng biên giới giáp Parkistan để tiếp tục chiến tranh du kích. Mỹ và chính quyền tổng thống Hamid Karzai thực sự chỉ kiểm soát thủ đô Kaboul và 1 vài thành phố lớn, các vùng nông thôn vẫn do thủ lĩnh các bộ tộc có vũ trang tự quản và thu thuế. Diện tích trồng cây anh túc được mở rộng để duy trì bộ máy chiến tranh của cả bên chính phủ Afghan lẫn bên Taliban. 
Để tránh sa lầy, Mỹ phải tìm cho ra Bin Laden bằng mọi giá dù còn sống hay đã chết. Bước ngoặt xảy ra vào đúng ngày quốc tế lao động 1-5-2011, cả thế giới được chứng kiến một phi vụ commando kinh điển khi một đội đặc nhiệm Seal lừng danh đã tấn công tiêu diệt Bin Laden đang xem phim sex giết thời gian trong một tòa nhà trên đất ...Pakistan. Ngay lập tức ngài Obama tuyên bố hoàn tất mục tiêu và lên kế hoạch cho một cuộc rút quân.
Từ chỗ bị coi là khủng bố giờ Taliban đã có thể mở trụ sở đại diện ở Doha- Quatar và bắt đầu đàm phán với người Mỹ dù chính quyền Karzai cực lực phản đối. Tháng 2-2020 cuối cùng hai bên cũng đạt được thỏa thuận: 11-9-2021 Mỹ sẽ rút quân về hết để người A Phú Hãn tự xử với nhau. Đổi lại Taliban hứa không giúp các tổ chức khủng bố đứng chân trên đất Afghanistan. Và kịch bản đang xảy ra giống hệt ở Việt Nam sau hiệp định Paris: Mỹ rút đến đâu quân Taliban lấp chỗ trống đến đó, quân chính phủ Kaboul sau 20 năm được đào tạo mà tỏ ra vô dụng một cách hoàn hảo chưa đánh đã rã đám cả. Khi được hỏi có cho quân trở lại giúp Afghanistan không, ngài Biden đã thẳng tưng: Mục tiêu của chúng tôi đã đạt được, cuộc chiến đã quá dài trải qua 4 đời tổng thống, tôi không muốn chuyển nó cho người thứ 5. 
Vậy là kết cục đã được báo trước, sau 20 năm với vô số thiệt hại thì tình hình sắp tới với A Phú Hãn cũng không sáng sủa hơn là bao. Quân Taliban đã kiểm soát 85% lãnh thổ và đang xiết vòng vây quanh Kaboul, chỉ chờ người lính Mỹ cuối cùng bước lên máy bay.

Phật giáo vs cúng sao

Nhiều người nói Phật giáo bây giờ biến tướng, cúng sao giải hạng mê tín dị đoan... Nhưng mất đi cái đó rồi, nhóm những con người có ít họ...