Sao không mua vé số?
Cách đây một quãng thời gian lâu lâu, tôi làm thuê cho một công ty thương mại thiết bị kỹ thuật, đảm trách manager phụ trách bộ phận kinh doanh, kiêm quản trị luôn bộ phận cung ứng hàng. Lúc đó, công ty mới nhận việc thêm một cô bé tên T., khá nhanh nhẹn, trẻ, xinh, mỗi tội có cái tính khá ẩu trong công việc. Cô bé này làm việc ở bộ phận đặt hàng.
Có một đơn hàng thiết bị kỹ thuật cô bé này phụ trách đặt hàng từ yêu cầu kỹ thuật của bộ phận kinh doanh, trị giá đơn hàng giá gốc khoảng hơn 100.000.000 VND. Một tháng sau, hàng về, cả đám tụi tôi tá hỏa vì hàng đặt sai một thông số quy cách. Sai thông số này, thiết bị sẽ không lắp lên dây chuyền sản xuất của khách hàng được. Lỗi sai do cô bé T. làm hợp đồng cẩu thả, không đối chiếu kỹ thông số kỹ thuật bên kinh doanh đưa lên, rồi nhầm lẫn giữa thông số quy cách của một hợp đồng trước đó với hợp đồng mới này.
Tôi hoảng lắm, kêu một cậu nhân viên bộ phận kỹ thuật đi cùng. Không chỉ tổn thất đơn hàng, còn có thể mất khách hàng do không giao kịp hàng nữa. Hai thằng lật đật trong ngày phi xuống nhà máy của khách hàng dưới tỉnh, mục đích khảo sát lại xem có cách gì chỉnh sửa cơ khí để vẫn lắp được thiết bị lên chuyền sản xuất không. Trong đầu luôn nghĩ, không xử lý được vụ này, ông sếp dữ dằn cạo đầu cả phòng chứ chẳng chơi.
Thời may, khi hai thằng tôi xuống nhà máy khách hàng coi chuyền sản xuất, tụi tôi phát hiện ra khách hàng cũng xác định sai quy cách thiết bị lúc đặt hàng. Nếu đặt hàng đúng theo yêu cầu quy cách khách hàng đã đặt hàng công ty chúng tôi thì cũng không lắp thiết bị lên chuyền sản xuất được.
Tôi trao đổi với lãnh đạo nhà máy và bộ phận kỹ thuật của khách hàng về các giải pháp xử lý kỹ thuật. Không thể xử lý cơ khí được. Chỉ có cách… đặt lại hàng mới. Rút cục hai bên thảo luận và đồng ý khách hàng sẽ đặt lại đơn hàng mới, bên chúng tôi bớt 30% giá trị đơn hàng để hỗ trợ khách hàng vì sai sót kỹ thuật bất khả kháng. Tôi cũng đề xuất sẽ hỗ trợ thêm chi phí vận chuyển đi air cấp kỳ về cho khách hàng thay vì đi sea như lúc đầu, vì thời gian duy tu chuyền sản xuất của họ cũng đã tới tiến độ, không thể chờ lâu được.
Vì 30% bớt giá đơn hàng và cách xử lý hàng air cấp kỳ này, tối hôm đó dưới tỉnh hai thằng tôi còn được cậu trưởng phòng kỹ thuật dưới đó mời một bữa nhậu khá là… hoành tráng, chi phí khoảng 1.000.000 VND tiền túi của cậu ấy, vì lý do… "anh giúp tụi em xử lý nhanh và hợp tình hợp lý sự cố."
Hôm sau lái xe về lại Sài Gòn, tụi tôi mừng muốn chết. Thú thực là hai thằng cười suốt dọc đường về. Về tới văn phòng, tôi thông báo cả phòng là sự cố đã xử lý xong, phần nhiều nhờ may mắn. Nhưng dù sao tôi cũng rất nghiêm khắc cảnh cáo cô bé đặt hàng làm việc cẩu thả. Tôi thẳng thắng bảo sai lầm thế này, chỉ một lần thôi là xứng đáng cho nghỉ việc.
Ngày hôm sau, bộ phận kỹ thuật và bộ phận kho điện thoại thông báo: "Anh N. ơi, chính thằng làm hàng cho mình cũng làm sai hàng rồi. Chiếu theo đơn hàng bé T. đặt, tụi nó cũng làm sai quy cách, anh ạ."
Tôi xuống kho kiểm tra kỹ lại. A, quả đúng là như thế. Một số quy cách kỹ thuật nhỏ khác, tuy không quá quan trọng, nhưng quả thực nhà cung cấp cũng làm hàng sai so với đơn hàng chúng tôi đặt.
Ái chà… Kịch hay rồi! Vụ này tôi lấy vai trò manager trực tiếp trao đổi với nhà cung cấp luôn, viết email than phiền khí thế. Tranh cãi, khiếu nại, than phiền vượt cấp, đòi bắt đền toàn bộ hợp đồng, không chỉ bắt đền giá hàng mà còn phí vận tải quốc tế, vận tải nội địa, dịch vụ hải quan, thuế má, lợi nhuận cơ hội thất thoát, vân vân và vân vân… Và tôi dọa cắt toàn bộ hợp tác mua bán trước nay. Nhà cung cấp cũng hoảng.
Kết quả cuối cùng là tôi thương thảo "hợp tình hợp lý" với nhà cung cấp, và họ chịu làm lại hàng đền cho công ty tôi miễn phí. Phía công ty tôi chịu chi phí vận chuyển, thuế, dịch vụ hải quan các loại. Tựu trung là hai bên cùng chia sẻ tổn thất cho sự cố bất khả kháng. Và, vào khúc cuối, khi mọi thương thảo đã kết thúc, tôi yêu cầu họ điều chỉnh một chút quy cách mới. Đương nhiên, quy cách điều chỉnh mới… đúng hệt với quy cách thiết bị đặt lại cho khách hàng. Nhà cung cấp vụ này chả mất gì. Họ gật đầu cái rụp.
Tôi nhẩm tính nhờ vụ sai sót này của cô bé T., tụi tôi vừa mua được điểm với khách hàng, vừa mua được điểm được với nhà cung cấp, mà lợi nhuận ròng của đơn hàng vốn từ khoảng 30% tăng vọt lên quãng gần 150%. Đó là chưa kể… dư ra một bộ thiết bị vứt trong kho do đặt hàng sai quy cách lúc đầu.
Quãng một tuần sau, một cậu phòng kinh doanh báo có khách hàng yêu cầu thiết bị này, quy cách… đúng hệt như bộ thiết bị đặt sai đang đắp chiếu trong kho. Quy cách này phi chuẩn kỹ thuật, thị trường ở Việt Nam chả ai có hay tồn sẵn để cung cấp cả, mà khách hàng cần cực gấp, không thể chờ nhập hàng. Cậu bé hỏi tôi: "Anh N., vụ này mình nâng biên lợi nhuận 300% hay 500% đây?" Tôi bảo: "Thôi, đừng có tham! Đừng lợi dụng cái khó của khách hàng để bắt chẹt họ chứ? Mình nâng… 100% thôi."
Vậy là xong. Tụi tôi giải tỏa được luôn món thiết bị đặt sai quy cách ban đầu, vốn là thứ… để đó chả ai mua, chỉ tốn diện tích kho chứa. Mà lại giải tỏa được với một cái giá… trên trời.
Cuối tháng, cả phòng theo thông lệ họp bình bầu KPI, đánh giá khen thưởng, kỷ luật. Đến lúc đánh giá KPI của cô bé T., do cô ấy làm việc cẩu thả, làm sai hàng, trong tháng đã bị cảnh cáo ở cấp độ cao, nên tôi phải xác định hình thức kỷ luật. Nhưng mà, nhìn chỉ số hiệu quả kinh doanh trên màn hình, tôi nín lặng, chả nói được câu nào. Riêng một vụ cô bé T. làm sai đơn hàng đó, khi xử lý xong hết, lợi nhuận ròng ngang ngửa với cả phòng cả chục con người cày bừa nguyên tháng.
Tôi trầm ngâm mãi, cứ nhìn mấy con số và không nói gì. Kỷ luật cô bé thì cảm thấy dở, mà… khen thưởng cô bé thì lại càng… chả giống ai. Tôi rất là lúng túng.
Cô bé T. hình như cũng hãi, sợ kỷ luật hay sao ấy, mãi không thấy tôi nói gì, mới rụt rè bảo: "Anh… nói gì đi chứ?"
Tôi chả biết nói gì, rốt cục cũng quay ra cô ấy, hỏi: "Này, em. Sao bữa đó… em không đi… mua vé số?"
SG 15-06-2017
No comments:
Post a Comment