Search This Blog

Tuesday, May 25, 2021

Câu chuyện tôn giáo - 2

Câu chuyện tôn giáo - 2
Abraham là ai?
1 - Trước hết, Abraham là người trần, tương tự như sau này có Mose, Mohamed, Jesus… cũng đều là người trần. Họ chỉ khác người trần khác tí ti, ấy là khả năng nhận được thông tin từ Thượng Đế, kiểu như ngoại cảm phan thị bích hằng gì đó, vì vậy, họ được gọi là những nhà tiên tri.
Riêng Jesus thì đặc biệt hơn, mà kể sau.
Giờ quay lại với Abraham.
Sinh năm 1800 trước CN, Abraham vốn là con trai của một gia đình làm nghề nông, chăn nuôi bò dê gì đó, quê ở xứ Ur, vùng đất thuộc đông nam Lưỡng Hà, giữa hai con sông Tigris và Euphrates, tức Irac ngày nay.
Phụ huynh của anh là lão nông Terah. Anh có hai anh trai là Nahor và Haram. Ngoài nghề chăn bò nuôi cừu, Terah còn có nghề phụ là nghề thủ công nặn tượng, thật ra là nặn tượng các vị thần. Thời đó làm gì có lãnh tụ, chỉ nặn tượng thần thôi.
Lý do, dân Lưỡng Hà thời đó, cũng như nhiều vùng khác trên thế giới, đều thờ nhiều vị thần. Ngoài bốn vị thần quan trọng nhất như thần Trời, thần Đất, thần Nước, thần Lửa, còn cả đống các thần phụ như mặt trăng, mặt trời, sấm chớp … các thứ các thứ!
Và nhu cầu cúng lễ của dân với thần linh, là phải có cái gì đó cụ thể để cúng, chứ thần linh thì có ai trông thấy mặt mũi ra sao?
Thế là Terah nặn tượng các thần bán cho dân. Đấy! thần đấy ! cúng đi! He he…
Một lần, cha và các anh đi vắng, giao cho Abraham ở nhà trông cửa hàng bán tượng, thì có ông già chừng 70 tuổi đến mua một quả tượng thần. Abraham hỏi:
- Lão nhiu tuổi rồi?
- Ta 70 tuổi!
- Thì ra là cụ đã có mặt trên đời này 70 năm rồi, vậy mà đi thờ một bức tượng mới được bố cháu nặn xong hôm qua! Ngớ ngẩn vãi!
Ông già trầm ngâm suy tư một lát, rồi cầm tiền ra về không mua nữa.
Chuyện này đến tai các ông anh của Abraham, họ mách bổ, bảo thằng Abraham bán hàng kiểu này thì ai mua tượng nữa, bố láo quá!
Terah từ đó không cho Abraham trông hàng, chuyển anh sang làm chân thu lễ vật. Vốn nhà anh cũng bày nhiều tượng và dân đến lễ như đến điện thờ vậy.
Một hôm có một chị bê đồ ăn đến cúng một vị thần. Abraham lại cười khùng khục khùng khục. Chị kia hỏi tại sao. Abraham giải thích như sau:
- Tượng này có mồm nhưng chẳng thể ăn, chẳng thể cám ơn cô, nó có tay cũng chẳng tự bốc thức ăn, có chân cũng chẳng tự đi…tóm lại, bọn nặn tượng với bọn lạy tượng, rất giống bức tượng ở chỗ, cả ba đều … ngu như nhau.
Chị kia bần thần một lúc, rồi cũng bê mẹ mâm lễ về.
Tư tưởng này của Abraham khá nguy hiểm, bởi nó chống lại cả một cộng đồng tín ngưỡng, thách thức một tôn giáo đã an bài và tệ hơn, nó ảnh hưởng tới công nghệ nặn tượng của gia đình anh cũng như nhiều người khác, nôm na là đập vỡ nồi cơm của nhiều người.
Bạn cứ tưởng tượng, bạn đến một địa phương mà toàn bộ dân ở đó theo đạo Phật, còn bạn cứ suốt ngày châm chọc các đức Phật, thì chuyện gì xảy ra?
Bạn chính là kẻ dị giáo, kẻ ngoại đạo… he he, họ lôi bạn ra cắt tiết ngay chứ lị!
Đây chính là lý do quan trọng nhất khiến Abraham phải rời gia đình, bật xới khỏi xứ Ur , mang theo vợ và ít tài sản được chia gồm bò dê gì đó…
Và hành trình tha hương của Abraham, từ đây, cũng chính là điểm khởi đầu lịch sử của ba tôn giáo mới….
2 – Vậy câu hỏi vì sao Abraham bực tức với các bức tượng vô hại trong cửa hàng của cha mình như vậy?
Câu hỏi này chắc chỉ chính Abraham trả lời được thôi!
Nhưng ta cũng có thể suy đoán, rằng Abraham đã chứng kiến qui trình nặn tượng, bắt đầu chỉ là đống đất sét, rồi được nhào nặn, nhào nặn, rồi được đẽo gọt, đẽo gọt, rồi phơi phóng…
Qui trình ấy rõ ràng cho Abraham thấy, mấy bức tượng đất sét chỉ là thứ đồ chơi do con người tạo ra, rằng hình hài nó ra sao chính do người nặn quyết định. Thần thánh khỉ gì chứ!
Đến đây, các bạn nên rút ra bài học, nếu muốn trở thành thần thánh, bạn phải giấu kín tiểu sử của mình, hoặc bịa ra những chuyện hư hư thực thực, bạn mới thiêng. Để ai đó biết rõ bạn từ bé đái dầm ra sao, lớn lên đi sờ trộm ti phụ nữ thế nào…
Thì bạn thiêng làm sao được, thành thánh làm sao được?
Đây là lý do giải thích, trong các đền thờ do thái, không bao giờ có tượng, hay hình ảnh, hay mô tả nào đó, dù chỉ là tượng trưng, về Thượng Đế, hay còn gọi là Đức Chúa Trời.
3 – Nhưng giải thích thế chưa đủ.
Còn một lý do quan trọng và xác đáng hơn, chính vì Abraham là người có khả năng như phan bích hằng, tức là, anh đã nhận được lời phán truyền của Thượng đế thông qua chính tâm trí của anh
Bởi vì anh là nhà tiên tri.
Lời phán truyền đó bảo với anh rằng, những bức tượng thần linh vớ vẩn đó không chỉ là trò chơi giảy khuây của con người, chúng còn là lời dối trá tệ hại và nguy hiểm, bởi lẽ…
… Chỉ có MỘT Thượng đế toàn năng duy nhất mà thôi!
Ngài nói với tâm trí của Abraham, rằng ngài khinh ghét các bức tượng thần linh, bởi những thứ đó đã khiến các con của ngài không hiểu được cha mình.
Những bức tượng thần linh đó khiến các con ngài lầm lạc, không nhận ra Thượng đế toàn năng duy nhất của họ.
Đây cũng là khởi đầu cho bước chuyển, từ tôn giáo đa thần sang tôn giáo độc thần.
4 – Như vậy, Abraham là người được thượng đế chọn để phán truyền về sự tồn tại của mình, rằng việc của ông là từ bỏ các bức tượng thần linh, từ bỏ mảnh đất Ur để đến vùng đất mới, vùng đất thiêng mà từ đó sẽ sinh ra những dân tộc lớn.
Abraham đã cùng gia đình và bầy gia súc theo hướng tây, băng qua sông Euphrates, đi tới vùng đất mới có tên là Canaan…
Ngày nay, nó chính là đất Israel và Palestin.
Hết mẹ phần 3
Kỳ sau: Hiến tế con trai Isaac.

Do Tri Hung 

No comments:

Post a Comment

Phật giáo vs cúng sao

Nhiều người nói Phật giáo bây giờ biến tướng, cúng sao giải hạng mê tín dị đoan... Nhưng mất đi cái đó rồi, nhóm những con người có ít họ...