NÓI XẤU ĐỐI THỦ
Trong các sách dạy marketing hay nói về cạnh tranh theo kiểu chính thống luôn nói tới điều này. Chúng ta tuyệt nhiên không nên nói xấu đối thủ trong cạnh tranh vì như thế chỉ làm xấu hình ảnh của chúng ta trong mắt khách hàng. Mà như thế thì chính chúng ta không những không phát triển mà còn bị mất thị trường, thậm chí là phá sản.
Tuy thế, có điều gì chưa hoàn toàn đúng ở đây!
Khái niệm nói xấu dường như là quá rộng, tới mức mà khi vừa nói tới việc so sánh mình với đối thủ là các doanh nghiệp, các sếp luôn ngần ngại, né ra bằng mọi cách. Trong khi thực tế chúng ta vẫn thấy các công ty đối thủ cạnh tranh sát ván với nhau thường không bỏ qua cơ hội "tấn công các điểm yếu về công năng, tính dụng, thậm chí là định hướng của nhau một cách không thương tiếc. Từ các tên tuổi lớn trong làng FMCG như Coca Cola, Pepsi, tới các ông kễnh về hóa mỹ phẩm như P&G và Unilever, ví dụ có rất nhiều nếu chúng ta chịu khó search trên google bằng cả hình ảnh lẫn từ đều ra.
Vậy thì nói xấu ở đây nên được hiểu theo nghĩa nào?
Nói xấu là phỉ báng đối thủ một cách thô tục, dựng chuyện cáo buộc đối thủ một cách vô lý không có chứng cứ thì đúng là nghĩa nói xấu. Cái này thì quá rõ rồi không phải bàn! Chúng ta nên tránh bằng mọi giá!
Nhưng còn một "vùng xám" mà các doanh nghiệp SME thường hiểu nhầm và từ đó ít khi dám đụng chạm vào, đó là nói về điểm yếu của đối thủ mà mình thì mạnh hơn hẳn, hoặc điểm mạnh của đối thủ nhưng với mình là quan điểm chưa đúng hoặc quan điểm của mình có vẻ thú vị, hay hơn. Tất nhiên vẫn phải theo cách lịch sự và phù hợp như trường hợp của Milo và Ovaltine như trong ảnh dưới đây!
Rồi các ví dụ phổ biến khác, như các hãng bột giặt, dầu gội hay các hãng nào có quảng cáo trên truyền thông. Họ luôn đưa ra thông tin dạng: Sản phẩm X có đặc tính Y vượt trội gấp 2,3 lần so với các "sản phẩm thông thường khác". Và hình ảnh sản phẩm thông thường có hình chai ví dụ để màu đen, tuy không rõ nhãn mác nhưng nhìn qua dáng là đủ hiểu đó là của hãng nào!
Vậy là họ vẫn làm và làm một cách hiệu quả mà không gặp vấn đề gì!
Tại sao cứ phải động đến vùng xám này?
Vì đơn giản là thị trường cạnh tranh kiểu nhỏ và vừa thì thôi, mạnh ai nấy làm, chưa có va chạm với nhau, các doanh nghiệp còn vô vàn chỗ nên chưa có vấn đề gì. Nhưng khi tích đủ nguồn lực, quy mô đủ lớn rồi, thị trường lại không còn nhiều khoảng trống nữa, thì giống như hai con cá quá lớn trong một cái ao nhỏ, bắt buộc phải cạnh tranh đối đầu trực tiếp. Không phải chỉ để phát triển mà còn để tồn tại, vì nếu bên nào thua thì sẽ phải để bên đối phương áp đặt luật chơi và như thế chơi vừa mệt vừa mất sức vì không đoán trước được điều gì sẽ xảy ra! Đó là còn chưa kể, càng ở quy mô lớn, lợi nhuận của một số ngành ngày cành nhỏ lại và dẫn tới việc muốn sống tiếp được thì chỉ còn một cách là tấn cộng vào thị trường của đối thủ. Và tại đó, thành công chỉ đến khi chúng ta chứng tỏ mình vượt trội đối thủ ở một điểm nào đó!
Và điều dễ hiểu là một công ty có chiến lược phát triển, biết rằng ngày đó sẽ đến thì sẽ không bỏ qua cơ hội để tìm hiểu điểm yếu của đối thủ ngay từ bây giờ. Truyền thông về dịch vụ sản phẩm của mình sao cho vượt trội hơn, khiến cho khách hàng thấy mình hay hơn hẳn đối thủ trong tâm trí khách hàng. Để đến lúc đối thủ có vươn tới tầm đủ cạnh tranh thì cũng sẽ mất nhiều thời gian, công sức hơn.
Truyền thông đó không chỉ bắt đầu từ đội marketing mà chính từ những đội có điểm chạm thường xuyên với khách hàng. Và hiểu theo nghĩa đó, các công ty SME nên chú ý ngay từ những năm đầu tiên ra nhập thị trường, liên tục tìm cách thu thập phản hồi và cải tiến trải nghiệm của khách hàng. Đó vốn là điều các công ty nước ngoài đang làm từ trước tới nay, từ lúc họ bước vào Việt Nam khoảng những năm 90 của thế kỷ trước!
Cuối cùng, vùng xám là vùng mà pháp luật không có quy định hoặc không có chế tài xử phạt, do vậy đó là vùng an toàn có thể làm mà không bị hậu quả gì. Đó là còn chưa kể tới việc luật để giám sát sự so sánh chưa rõ ràng, như ở Việt Nam, thì càng có nhiều công ty tranh thủ điều đó!
Thị trường ngày càng cạnh tranh sát phạt hơn, trong mỗi ngành mỗi nghề đều có thêm các đối thủ cạnh tranh, các tay chơi máu me và tài giỏi. Đôi khi hiện tượng cạnh tranh vùng xám là dấu hiệu cho thấy nền kinh tế phát triển và các doanh nghiệp có sức sống mạnh mẽ!
Trong các sách dạy marketing hay nói về cạnh tranh theo kiểu chính thống luôn nói tới điều này. Chúng ta tuyệt nhiên không nên nói xấu đối thủ trong cạnh tranh vì như thế chỉ làm xấu hình ảnh của chúng ta trong mắt khách hàng. Mà như thế thì chính chúng ta không những không phát triển mà còn bị mất thị trường, thậm chí là phá sản.
Tuy thế, có điều gì chưa hoàn toàn đúng ở đây!
Khái niệm nói xấu dường như là quá rộng, tới mức mà khi vừa nói tới việc so sánh mình với đối thủ là các doanh nghiệp, các sếp luôn ngần ngại, né ra bằng mọi cách. Trong khi thực tế chúng ta vẫn thấy các công ty đối thủ cạnh tranh sát ván với nhau thường không bỏ qua cơ hội "tấn công các điểm yếu về công năng, tính dụng, thậm chí là định hướng của nhau một cách không thương tiếc. Từ các tên tuổi lớn trong làng FMCG như Coca Cola, Pepsi, tới các ông kễnh về hóa mỹ phẩm như P&G và Unilever, ví dụ có rất nhiều nếu chúng ta chịu khó search trên google bằng cả hình ảnh lẫn từ đều ra.
Vậy thì nói xấu ở đây nên được hiểu theo nghĩa nào?
Nói xấu là phỉ báng đối thủ một cách thô tục, dựng chuyện cáo buộc đối thủ một cách vô lý không có chứng cứ thì đúng là nghĩa nói xấu. Cái này thì quá rõ rồi không phải bàn! Chúng ta nên tránh bằng mọi giá!
Nhưng còn một "vùng xám" mà các doanh nghiệp SME thường hiểu nhầm và từ đó ít khi dám đụng chạm vào, đó là nói về điểm yếu của đối thủ mà mình thì mạnh hơn hẳn, hoặc điểm mạnh của đối thủ nhưng với mình là quan điểm chưa đúng hoặc quan điểm của mình có vẻ thú vị, hay hơn. Tất nhiên vẫn phải theo cách lịch sự và phù hợp như trường hợp của Milo và Ovaltine như trong ảnh dưới đây!
Rồi các ví dụ phổ biến khác, như các hãng bột giặt, dầu gội hay các hãng nào có quảng cáo trên truyền thông. Họ luôn đưa ra thông tin dạng: Sản phẩm X có đặc tính Y vượt trội gấp 2,3 lần so với các "sản phẩm thông thường khác". Và hình ảnh sản phẩm thông thường có hình chai ví dụ để màu đen, tuy không rõ nhãn mác nhưng nhìn qua dáng là đủ hiểu đó là của hãng nào!
Vậy là họ vẫn làm và làm một cách hiệu quả mà không gặp vấn đề gì!
Tại sao cứ phải động đến vùng xám này?
Vì đơn giản là thị trường cạnh tranh kiểu nhỏ và vừa thì thôi, mạnh ai nấy làm, chưa có va chạm với nhau, các doanh nghiệp còn vô vàn chỗ nên chưa có vấn đề gì. Nhưng khi tích đủ nguồn lực, quy mô đủ lớn rồi, thị trường lại không còn nhiều khoảng trống nữa, thì giống như hai con cá quá lớn trong một cái ao nhỏ, bắt buộc phải cạnh tranh đối đầu trực tiếp. Không phải chỉ để phát triển mà còn để tồn tại, vì nếu bên nào thua thì sẽ phải để bên đối phương áp đặt luật chơi và như thế chơi vừa mệt vừa mất sức vì không đoán trước được điều gì sẽ xảy ra! Đó là còn chưa kể, càng ở quy mô lớn, lợi nhuận của một số ngành ngày cành nhỏ lại và dẫn tới việc muốn sống tiếp được thì chỉ còn một cách là tấn cộng vào thị trường của đối thủ. Và tại đó, thành công chỉ đến khi chúng ta chứng tỏ mình vượt trội đối thủ ở một điểm nào đó!
Và điều dễ hiểu là một công ty có chiến lược phát triển, biết rằng ngày đó sẽ đến thì sẽ không bỏ qua cơ hội để tìm hiểu điểm yếu của đối thủ ngay từ bây giờ. Truyền thông về dịch vụ sản phẩm của mình sao cho vượt trội hơn, khiến cho khách hàng thấy mình hay hơn hẳn đối thủ trong tâm trí khách hàng. Để đến lúc đối thủ có vươn tới tầm đủ cạnh tranh thì cũng sẽ mất nhiều thời gian, công sức hơn.
Truyền thông đó không chỉ bắt đầu từ đội marketing mà chính từ những đội có điểm chạm thường xuyên với khách hàng. Và hiểu theo nghĩa đó, các công ty SME nên chú ý ngay từ những năm đầu tiên ra nhập thị trường, liên tục tìm cách thu thập phản hồi và cải tiến trải nghiệm của khách hàng. Đó vốn là điều các công ty nước ngoài đang làm từ trước tới nay, từ lúc họ bước vào Việt Nam khoảng những năm 90 của thế kỷ trước!
Cuối cùng, vùng xám là vùng mà pháp luật không có quy định hoặc không có chế tài xử phạt, do vậy đó là vùng an toàn có thể làm mà không bị hậu quả gì. Đó là còn chưa kể tới việc luật để giám sát sự so sánh chưa rõ ràng, như ở Việt Nam, thì càng có nhiều công ty tranh thủ điều đó!
Thị trường ngày càng cạnh tranh sát phạt hơn, trong mỗi ngành mỗi nghề đều có thêm các đối thủ cạnh tranh, các tay chơi máu me và tài giỏi. Đôi khi hiện tượng cạnh tranh vùng xám là dấu hiệu cho thấy nền kinh tế phát triển và các doanh nghiệp có sức sống mạnh mẽ!
No comments:
Post a Comment