Search This Blog

Wednesday, December 16, 2020

Try catch

Bạn hình dung 
- throw là ném
- try là thử
- catch là chụp 

Ô-khê! ném cái gì thì chụp cái đó thôi : D Xem nha !!!

// Hàm a lắm chuyện
function a() {
   throw 'abc'; // ném chuỗi abc cho vui
}

// Hàm main() thử coi thằng a() có ném gì không => chụp chơi cho đỡ buồn
try{
  a();
} catch(string s) {
    // thử chơi, ai ngờ thằng a() nó ném thiệt, thì nhận hàng ngay và luôn chứ sao giờ
    print(s); // s chứa chuỗi 'abc' của thằng a ném
}

Tư tưởng chính là vậy. Xung quanh nó người ta mông má thêm cái này cái kia, lợi dụng nó làm cái này cái kia chỉ là hoa lá cành vui vẻ. Bạn nắm tư tưởng chính là được. Chuỗi s trong ví dụ mã giả trên có thể là lỗi Error, Exception, Bug,.... Bất cứ gì.
Ném gì thì chụp đó thôi :D



Monday, December 14, 2020

QUẢN LÝ NHÂN SỰ MANG VỀ CHO CÔNG TY BAO NHIÊU TIỀN ?

QUẢN LÝ NHÂN SỰ MANG VỀ CHO CÔNG TY BAO NHIÊU TIỀN ?
(Làm tốt điều này, không một CEO nào có thể làm ngơ bạn)
* Khuyến cáo:
- Không dành cho quản lý nhân sự quá bảo thủ về tư tưởng, ngập ngụa trong mớ lý thuyết hàn lâm và cho rằng CEO không hiểu gì về nhân sự.
- Không dành cho quản lý nhân sự cảm thấy "đủ rồi" và không muốn tiến bộ hơn nữa.
- Không dành cho quản lý nhân sự dễ tự ái, dễ tổn thương, không chấp nhận sự thật.
* Nếu bạn hướng đến kết quả hơn cái mác chức danh, muốn có sự ủng hộ của CEO trong hầu hết mọi quyết định, muốn CEO coi mình là chiến lược gia thật sự thay vì Osin chuyên nghiệp, muốn dùng kiến thức để giải quyết vấn đề hơn là sử dụng từ chuyên môn để múa lửa thì đọc. Không muốn thì cũng đọc, mà không đọc thì thôi.
CEO MỞ CÔNG TY RA ĐỂ KIẾM TIỀN, KHÔNG PHẢI ĐỂ NÓI ĐẠO LÝ & NGÔN TÌNH.
Có người muốn kiếm tiền bền vững.
Có người chụp giật.
Có người coi tiền là phương tiện.
Có người coi tiền là tất cả.
Có người có sứ mệnh và hoài bão khi mở công ty.
Có người mở công ty ra mà chẳng có sứ mệnh gì cả, chỉ thuần kiếm tiền.
Nhưng dù động cơ là gì, tính cách thế nào thì người ta mở công ty ra để thu lợi nhuận, để kiếm tiền chứ không phải để chơi cho vui. Điều này nghĩa là khi CEO chi ra một đồng, họ vẫn luôn đặt ra câu hỏi "Mình sẽ thu lại được bao nhiêu tiền sau vụ đầu tư này ?". Do đó trong mắt CEO thì chỉ số quan trọng nhất để đánh giá một quản lý nhân sự giỏi hay không nằm ở thước đo "Anh ấy/cô ấy có thể mang về cho công ty bao nhiêu tiền ?". Tuy nhiên:
HẦU HẾT QUẢN LÝ NHÂN SỰ KHÔNG NÓI ĐƯỢC CÂU CHUYỆN NÀY !
Những gì họ giao tiếp với CEO là:
- Mình cần phải gắn kết nhân viên.
- Chúng ta cần làm nhân viên vui vẻ hạnh phúc.
- Cần thuê chuyên gia xây KPI, cần có bộ năng lực, cần xây quy tắc ứng xử.
- Cần tạo dựng văn hóa doanh nghiệp.
- Cần đào tạo nhân viên.
Cần đủ thứ, cần đầu tư nhưng những điều này mang lại bao nhiêu tiền thì không nói được. Không nói được, không giải thích được thì CEO không chi tiền. Thay vì nhìn nhận mọi thứ ở góc nhìn của CEO, đa phần quản lý nhân sự quay sang oán trách, quay sang đánh giá thấp người đang trả lương cho mình. Đọc thêm vài bài viết "Ngôn tình HR" như "Cách phân biệt Boss & Leader", "Nhân viên nghĩ gì khi họ hạnh phúc ?", "Những yếu tố khiến nhân viên yêu quý và ở lại công ty"; những quản lý nhân sự này ngày càng lún sâu vào chuyện đúng/sai với CEO thay vì thay đổi. Rốt cuộc đi đến đâu cũng bị coi là người thừa, là người gây phiền phức cho phòng ban khác, là Osin chuyên nghiệp.
* Hầu hết CEO Việt coi quản lý nhân sự Việt là Osin chuyên nghiệp đều có lý do hết. Tìm hoài nhưng không ra người giúp mình "Xây dựng được đội ngũ" đúng nghĩa, toàn gặp phải HR nói lý thuyết hàn lâm với một mớ quy trình biểu mẫu (Hỏi tại sao làm cái này cái kia thì không trả lời được đến gốc rễ) thì sao không nản và rồi quy chụp tùm lum. Số HR làm được điều này rất ít nhưng họ không cách nào sao chép được cho phần đông còn lại vì bị ghét do nói ra sự thật mất lòng. Còn các thầy "không làm được" nhưng được lòng các HR khác nhờ nói ngôn tình, nhờ biết vuốt ve cái Tôi thì đi mở lớp tùm lum.
CHIẾN LƯỢC HR ĐÚNG GIÚP CÔNG TY TĂNG TRƯỞNG DOANH SỐ NHƯ THẾ NÀO ?
Công ty X ở An Giang có doanh số như sau:
- Tháng 9: Ký được 30 hợp đồng vào phút chót.
- Tháng 10: Số hợp đồng ký đạt 135% so với tháng 9.
- Tháng 11: Số hợp đồng ký đạt 150% so với tháng 9.
- Tháng 12: Số hợp đồng ký được trong 10 ngày đầu tháng đã bằng với tháng 9. Dự kiến tăng 200 - 250% so với tháng 9.
Thứ làm thay đổi doanh số lại không hề nằm ở chiến lược bán hàng và marketing, 100% kết quả đến từ chiến lược nhân sự được triển khai từ đầu tháng 10. NGẠC NHIÊN CHƯA !
Cách làm của công ty X như sau:
Bước 1: Cho đi, cho đi và cho đi.
- Thay đổi ngay những chính sách bất cập khiến đội ngũ Sales tuột cảm xúc. Thưởng nhiều, thưởng nóng, lấy tiền đập vô mặt.
- Cam kết xử lý dứt điểm những thứ khiến công ty trả chậm lương, lỡ chậm do quy trình là xin lỗi ngay và có người chịu trách nhiệm chứ không nói chung chung.
Bước 2: Xiết chặt kỷ luật, sẵn sàng xử lý những mắc xích ảnh hưởng đến công việc chung của tổ chức.
- Sau khi cho đi rồi thì phạt thẳng tay, trừ tiền thẳng tay, warning liên tục những cá nhân có vấn đề và thiếu hợp tác. Những ai thay đổi tích cực lại được thưởng nóng ngay vì sự cố gắng. (Nhiều công ty làm bước này thất bại vì KEO KIỆT ở bước 1, chỉ muốn nhận sự kỷ luật của nhân viên nhưng tiếc của khi cho đi)
- Sửa lại quy trình để phục vụ cho KẾT QUẢ & SỰ HÀI LÒNG CỦA KHÁCH HÀNG. Cắt giảm hết mớ quy trình lý thuyết rắc rối, làm chậm tiến độ công việc của cả Team.
Bước 3: Tuyển dụng người giải quyết được công việc chứ không dựa trên đống bằng cấp hay chức danh cũ.
- Lọc lại tiêu chí tuyển dụng.
- Đổi mới cách thức phỏng vấn để tìm đúng người làm được việc hoặc có tố chất.
- Lấy người mới để thổi lại sinh khí cho đội ngũ rệu rã & thiếu sức sống.
- Tôn trọng sự khác biệt và không để quản lý nhúng sâu vô chuyện cá nhân của nhân viên. Không để những định kiến cổ lỗ sỉ (xăm mình là xấu, mất trinh là hư,....) làm mất người phù hợp.
- Khuyến khích bộc lộ con người thật ngay từ bước phỏng vấn.
Mấy bước sau chưa kịp làm đã mang lại kết quả đáng khích lệ. Nếu để ý kỹ, chúng ta có thể thấy mọi quyết định đều có chủ đích và có thứ tự rõ ràng dựa trên việc thấu hiểu tâm lý người lao động, thấu hiểu kinh doanh chứ không hề máy móc.  
- Tất cả các bước đều phục vụ cho câu hỏi "Làm thế nào để đội ngũ mang được nhiều tiền hơn cho công ty ? Làm thế nào để tinh gọn quy trình và cắt giảm chi phí ? Làm thế nào để làm ít bước hơn nhưng mang lại kết quả nhiều hơn và nhanh hơn ?"
- Không hề sử dụng những thuật ngữ chuyên ngành đao to búa lớn hay vẽ rồng phượng để ra vẻ quan trọng mà rất thực dụng. Mọi lý thuyết được biến thành các bước hành động cụ thể, làm ngay và luôn chứ không tô vẽ màu mè thành một xấp tài liệu cồng kềnh.
HÃY THAY ĐỔI TƯ DUY VÀ CÁCH LÀM NẾU MUỐN ĐƯỢC CEO TÔN TRỌNG, TIN TƯỞNG !
- Thay vì lên các group xin biểu mẫu, hãy đặt câu hỏi "Cái biểu mẫu đó có thể giúp công ty tiết kiệm được bao nhiêu tiền ? Kiếm được bao nhiêu tiền ?". Nếu câu trả lời là có thì tiếp tục, còn không thì dẹp.
- Thay vì đi hỏi "Có ai tổ chức tiệc cuối năm chưa, cho em xin kế hoạch mẫu ?", hãy hỏi "Làm thế nào để công ty đầu tư đúng chỗ ? Làm thế nào để sau buổi tiệc nhân viên hừng hực khí thế làm việc để gia tăng doanh số vào năm sau ? Làm thế nào nhân viên tự nhận thức được cần phải cải thiện bản thân để nâng cao năng suất lao động ?"
- Thay vì đi xin mẫu KPI rồi làm bừa, hãy hỏi "KPI là gì ? Làm thế nào để đánh giá chính xác mức độ làm việc của nhân viên ? Làm thế nào để nhân viên coi KPI là cái để phấn đấu chứ không phải trừng phạt ? Làm thế nào để biết bộ KPI nào khớp với công ty của mình ?
- Thay vì đi xin chương trình đào tạo mẫu, hãy hỏi "Tại sao mình cần đào tạo cái này ? Tại sao đội ngũ mình cần cái kia ? Ông thầy đó có làm cái ổng dạy chưa hay là chém gió thu tiền ? Đào tạo theo tên chương trình nghe có vẻ hay, hay nên đào tạo theo năng lực đang cần bổ sung ngay cho đội ngũ ?
Đừng rập khuôn, máy móc và hàn lâm nữa. Trước khi bắt đầu làm cái gì hãy biết chính xác mục tiêu cần đạt được và mục tiêu đó phải giúp CEO:
- Tiết kiệm được bao nhiêu tiền ?
- Kiếm được bao nhiêu tiền ?
Đời thay đổi khi chúng ta thôi đẩy ! Bài này cũng giải đáp luôn cho các em mới ra trường, mới theo nghiệp HR mà chưa biết phải làm gì. Kiếm tiền thôi các em.
P/S: Sắp đến ngày review lương rồi, muốn tăng lương hãy liệt kê những thứ đã giúp công ty tiết kiệm hay kiếm được tiền trong năm vừa rồi (trực tiếp & gián tiếp). Còn không có thì không được tăng lương là chuyện bình thường, mùa dịch chưa bị thay thế là may rồi.

Saturday, December 12, 2020

Mac vs Windows cao cấp

bạn cần hiểu rõ 1 số vấn đề sau nó hoàn toàn khác nhau:
1. Màu đúng whitebalance ( cái này các máy Wins giá rẻ hầu như ko làm dc, Mac làm tốt)
2. Gammut màu thì Macbook Pro 16 inch hiện tại chỉ khoảng 85-88% Adobe RGB và 115% sRGB tức là thua khá nhiều máy Windows hạng cao cấp như Hp Spectre, Alienware, Thinkpad, ... hầu hết các laptop Windows cao cấp có Gammut màu gấp đôi MacbookPro.
3. Độ phân giải hiển thị, Contrast thì Mac cũng thua bọn Laptop Windows cao cấp luôn.
4. Tốc độ hiển thị Mac chỉ max 60hz trong khi khá nhiều laptop cao cấp nó lên được 85Hz thậm chí 144hz.
Màn hình của Mac nó cân bằng và nó cũng đắt, nó tập trung làm tốt mỗi cái số 1 nên những anh em chuyển từ máy wins sơ cấp sang mac sẽ thấy mọi thứ đẹp hơn những gì anh em có thể phân biệt, nhưng với một số anh em nhiều chuyện và đòi hỏi như mình thì mình thấy chưa đủ, mình cần màn hình 10bit cho máy bàn và màn hình HDR cho laptop

Wednesday, December 9, 2020

BÀI 6: DÒNG TIỀN ĐẾN TỪ ĐÂU?

BÀI 6: DÒNG TIỀN ĐẾN TỪ ĐÂU?
(Chủ đề này rất độc và trên mạng chưa có vì không ai chia sẻ công khai, không ai public nó vì đó là "bí kíp'' làm ăn của mỗi người. hãy nhanh tay share nó trước khi tôi cũng dấu nó về chế độ only me).
Người Đức có câu " khi khách hàng nhận xe thì công việc bán hàng bắt đầu''. Bạn ngạc nhiên không? Khách hàng lấy xe rồi thì công việc bán hàng phải xong rồi chứ? Phải chốt đơn xong, khách hàng phải thanh toán rồi mới được lấy xe chứ sao lại khách hàng lấy xe rồi mới bắt đầu bán hàng?... Tôi không thấy lạ khi nhiều người có thắc mắc như vậy vì đó là những thắc mắc rất "con người'' và trong bán hàng ai cũng nghĩ như vậy, kể cả dân Sales. Cả thiên hạ nghĩ như vậy nếu bạn nghĩ khác đi thì mình trở thành… KHUYẾT TẬT ah?  Đọc đến đây bạn cứ suy ngẫm, khoan hãy đọc phần sau. Gọi điện hỏi giáo sư Gồ dòng tiền là gì? Dòng tiền của doanh nghiệp đến từ đâu?... thú thật với các bạn là tôi cũng gọi rồi mà anh GỒ nói tôi không hiểu gì cả.
Trong lúc các bạn nói chuyện với anh Gồ để tôi viết về bóng đá tý cho đỡ nghiền, hơi xàm tý mong bạn thông cảm vì bữa giờ dịch bệnh không được trận bóng nào tôi thấy thèm. Bạn có biết tại sao bóng đá VN dưới thời thầy Park có thành tích tốt, vào trận ít bị bắt bài không? Bởi vì thầy Park có một biệt tài là quăng hỏa mù, làm cho đối thủ không biết VN vào trận này đá sơ đồ chiến thuật nào, thằng nào hậu vệ, thằng nào tiền đạo để mà kèm cả. Lúc thì Tiến Linh đá cắm, khi thì Công Phượng trung phong, khi lại hai anh này về đá tiền vệ và Đình Trọng, Văn Hậu đóng vai mũi nhọn…
Bạn có biết cửa hàng gà rán KA ÉP CÊ  bán gì và kiếm tiền từ đâu không? Tôi tin là phải hơn 70% trả lời rằng: KA ÉP CÊ  bán gà rán, kiếm tiền bằng cách bán gà rán. Chúc mừng bạn đã không bị khuyết tật vì bạn cũng bị gù như ai và như tôi trước đây. Bây giờ giả sử bạn tên là Nhạ - Một kẻ lắm tiền nhưng ngờ ngệch không biết gì về kinh doanh nhưng lại mê buôn bán. Còn tôi là Nhục - một người đại biện cho KA ÉP CÊ. Tôi sẽ dẫn dắt bạn đi theo nghiệp kinh doanh, giúp bạn làm giàu không khó nhé. Hãy kiên trì đọc hết đoạn hội thoại bạn sẽ Ồ.
- Anh Nhạ, về nuôi gà công nghiệp đi em đưa anh vào danh sách nhà cung ứng top đầu cho CA ÉP CÊ, đầu ra anh không cần phải lo, em đảm bảo cho anh, anh không cần phải nhờ em cũng đưa anh vào.
- Nhục ơi, giống gà anh mua ở đâu?
- Anh phải mua giống gà chân vàng, lông nâu, mào đỏ, mắt lồi ở vùng núi Tây Bắc khu vực Hòa Bình, Hà Giang, Sơn La của công ty A chỗ anh Vinh thì mới đạt tiêu chuẩn giống gà của KA ÉP CÊ  nha anh.
- Rồi giờ cho nó ăn thức ăn gì, chế độ sao Nhục?
- Anh phải suy nghĩ và cải cách liên tục, nhưng tốt nhất liên hệ công ty B để mua thức ăn mới đạt chuẩn của KA ÉP CÊ  nha anh.
- Ê Nhục, sao gà nhà anh nó ăn xong là ngủ, nó không vận động, chân cánh thì teo tóp mà bụng thì như bụng bia, giữa trưa nó cứ ra cổng đứng?
- À phải rồi, anh qua cty C mua nước tăng lực bên đó về cho nó uống nhé. Phải mua đúng của cty C mới đạt tiêu chuẩn của KA ÉP CÊ  nha anh.
- Ủa Nhục, gà nhà anh cho uống tăng lực rồi giờ nó chạy giữ lắm, nó bị sốt rồi, giờ tính sao?
- No star all, anh qua cty D mua giấy vụn về đốt rồi pha với nước dẻ lau bảng cho nó uống nhé. Phải mua đúng của cty D mới đạt tiêu chuẩn của KA ÉP CÊ  nha anh.
- Nhục, gà anh thịt được rồi, giờ anh mang ra lò mổ ở chợ đầu mối Hóc Môn cho nó thịt xong anh giao cho KA ÉP CÊ  nhé.
- Không được anh ơi, quy trình giết mổ bên đó không đạt tiêu chuẩn của KA ÉP CÊ . Anh phải mổ ở cty E mới được. Giết mổ chỉ là một trong những tiêu chí quan trọng của KA Ép CÊ chứ không phải mục tiêu của KA ÉP CÊ.
- Giờ anh tống vào thùng xốp giao cho chú nhé.
- Ấy, ấy không được anh ơi. Vận chuyển anh phải sự dụng dịch vụ của công ty F mới đạt tiêu chuẩn vệ sinh theo yêu cầu của KA ÉP CÊ  anh ah. Nhớ đảm bảo giãn cách 1,5m/ con khi ở trong thùng nhé.
Và cứ như vậy mỗi năm KA ÉP CÊ lại cải cách, lại in sách hướng dẫn mới, lại thu phí hướng dẫn đào tạo cho bạn. Ở mỗi khâu sẽ có một công ty ''đạt yêu cầu'' của CA ÉP CÊ, họ yêu cầu bạn phải sử dụng dịch vụ của công ty đó mới được gia nhập vào chuỗi giá trị của họ. Bạn hoàn toàn không biết rằng những cty này đều thuộc sở hữu (một phần/ toàn bộ) của KA ÉP CÊ  với một cái tên rất lạ lẫm, chẳng họ hàng gì với KA ÉP CÊ cả. Đến đây nhiều người bắt đầu NGỘ RA – À THÌ RA VẬY. Đây là cách để KA ÉP CÊ  kiểm soát chất lượng ở mọi công đoạn, trong khi bạn cũng được đảm bảo đầu ra và lợi nhuận hợp lý – một mối quan hệ ai cũng thắng, chẳng có ai thiệt hại gì cả cho nên bạn không có gì phải tức tối khi bị lùa vào chuỗi đó cả. Dân kinh doanh thường gọi đây là mối quan hệ WIN – WIN. Vậy thì KA ÉP CÊ  có thể cho bạn ăn gà rán miễn phí 3 năm liền cũng chẳng sao vì họ đâu kiếm tiền từ GÀ RÁN? Họ thu lợi nhuận từ các cty sân sau từ A-F như lúc nãy tôi đã nói, gà rán chỉ là miếng mồi thơm dành cho bạn mà thôi.
Nhìn vào chúng tôi, ai cũng nghĩ Sachi farms kiến tiền bằng cách bán trái cây (xoài, mít). Bạn đâu có sai, nhưng bạn chưa biết câu chuyện đằng sau đó. Nguồn thu của Sachi famrs đến từ hoạt động mua bán và cho thuê nông trại, xoài chỉ là cái mà chúng tôi trồng vì muốn mang lòng tự tôn dân tộc đi khắp thế giới mà thôi. Chính vì vậy tôi có ước mơ sẽ được mời 100 triệu dân VN  ăn xoài Sachi miễn phí 01 tháng để cảm nhận chất lượng thượng hạng của nó, để bạn thấy tự hào về nên nông nghiệp VN và cảm thấy may mắn vì mình đã được sinh ra trên đất nước này. 10 năm nghiên cứu về trái cây tôi đã từng nói "Tôi sẽ làm cho người nông dân làm giàu được từ nông nghiệp; Tôi sẽ làm cho người VN tự hào khi tuyên bố đây là trái cây thượng hạng do người VN trồng và người VN xứng đáng được ăn những loại trái cây như vậy; Tôi sẽ làm cho cả thế giới phải há hốc mồm vì không ngờ trái cây VN lại đẹp và ngon như vậy".
Có bao giờ bạn thấy tiệm hớt tóc nào đó giá rẻ ều như miễn phí mà vẫn liên tục mở rộng quy mô không? Tôi thì thấy đầy. Tại sao vậy? Tại vì nguồn thu (dòng tiền) của họ chủ yếu đến từ hoạt động đào tạo học viên và bán mỹ phẩm chứ đâu có kiếm chác gì từ hoạt động hớt tóc?
Hàng ngày bạn đi Grab, bạn có biết lợi nhuận của Grab đến từ đâu không? Tôi đoán là từ dịch vụ gọi xe nhưng chắc không nhiều. Thu nhập của Grab đến từ dịch vụ giao hàng, bán đồ ăn và thậm chí là hoạt động ngân hàng. Chính vì vậy bạn thấy đó, hàng chục ứng dụng gọi xe khác ra đời rồi vài bữa lại lăn ra chết. Đơn giản là ông Grab đâu có sống bằng dịch vụ gọi xe đâu mà ông đi cạnh tranh giá rẻ với Grab làm gì? Bạn càng khuyến mãi thì lỗ, càng giá rẻ càng nhanh chết trong khi Grab càng lớn nhanh vì được bạn đào tạo thêm cho một lượng tài xế và người dùng mới hoàn toàn miễn phí.
Một siêu thị rất lớn gia công nhãn hàng riêng (giấy) từ Thế Giới Giấy giá 10,000đ/ cuộn nhưng khi mang bán trên quầy giá chỉ có 8,000đ/ cuộn. Thoạt nhìn, nếu tôi và bạn không hiểu thì cũng nghĩ họ "điên'' thật, bán lỗ mà cũng bán. Nhưng họ đâu có điên, họ là tập đoàn toàn cầu, doanh số tính bằng nhiều chục tỷ đô, mình tính bằng tỷ VND, tuổi gì mà so sánh với họ? Đó là chiến lược cực cao tay để họ lùa khách hàng về mình và bóp chết đối thủ không cho cơ hội trăn trối đó bạn.
Quay lại câu chuyện đầu tiên về câu nói của người Đức nó cũng tương tự như mấy ví dụ vừa rồi. Họ bán xe tất nhiên là có lời, nhưng cũng chỉ được một lần. Nhưng họ kiếm lời từ việc bảo hành, bảo dưỡng, bảo hiểm, dịch vụ chăm sóc xe… cả mấy chục năm sau đó mới là vấn đề và câu chuyện chúng ta cần phải suy ngẫm để học hỏi.
Kinh doanh mà đối thủ không biết rõ bạn đang kiếm tiền từ nguồn nào thì có đánh bạn được không? Tôi khuyên bạn là cứ để cho nó đánh, nó càng đánh bạn càng sướng, nó càng đánh nội công của bạn càng thâm hậu, công lực của bạn càng tăng. Bằng chứng là mấy ông đánh Grab chết hết rồi, bữa này ra đường có thấy Ong vàng, bọ đỏ nữa đâu? Con muỗi thì nó đậu ở chân bạn, bạn đã giết và ăn thịt nó rồi nhưng bạn cứ cố làm cho thằng đối thủ nghĩ con muỗi đang đậu ở mặt nó, thế là nó tát cái bốp. Vậy thì nó đang tát vào mặt nó hay mặt bạn? Nó đau hay bạn đau? Câu hỏi dễ ợt, bạn tự trả lời nhé.
Hãy cố suy nghĩ nhé, câu chuyện của bạn, bạn tự giải quyết. Tôi chỉ gợi mở cho bạn chứ không làm thay cho bạn được.
Hãy thả tuym và còm men để tôi biết bạn vẫn còn hứng thú đọc các bài tiếp theo. Và nếu hữu ích thì tag thêm bạn bè, biết đâu giúp được ai đó!
Hãy bấm nút theo dõi trang của tôi và chọn XEM ĐẨU TIÊN tại https://www.facebook.com/mquocbinh để đọc các bài tiếp theo sớm nhất nhé.
ĐÃ XONG 6 BÀI. CHỜ MỖI BÀI TÙ 1-6 ĐẠT 600 LƯỢT TƯƠNG TÁC SẼ POST BÀI 7.  Bài 7 sẽ là "Sử dụng nguồn vốn nào?".
P/S: Trong bài này tôi có mượn một số câu nói kinh điển của "anh Nhạ nuôi gà" nên độ khó cao hơn. Bạn hãy chịu khó nghiền ngẫm nhé.

Tuesday, December 8, 2020

Tiếp địa - chân giữa - điện

Cắt chân giữa
Tôi cam đoan rằng rất nhiều người trong số chúng ta đã từng loay hoay ngắm nghía rồi dùng kìm bẻ đi chân giữa, bởi không bẻ đi thì không cắm vào được.

 Đây là tôi đang nói đến cái phích cắm điện. Các bạn đừng nghĩ lung tung!

Thực ra các nhà sản xuất không ngu dốt chế ra cái chân giữa thừa thãi để các bạn phải cắt bỏ. Chân đó là chân nối đất hay còn gọi là tiếp địa (grounded)
 Hàng loạt các thiết bị đện ngày nay luôn có chân tiếp địa thứ ba này, bình nước nóng, máy vi tính, lò vi song, máy sấy máy giặt, bếp điện, lò nướng. Sở dĩ các thiết bị này phải có chân tiếp địa vì chúng đều có vỏ kim loại và tiềm ẩn nguy cơ điện giật do tiếp xúc trực tiếp với người sử dụng. Rất nhiều người bị điện giật tung người khi lôi mẻ quần áo ra khỏi máy hay chạm vào tay cầm lò vi sóng chính bởi chân tiếp địa đã bị vặn nghéo đi khi lắp đặt.
Giải thích tầm quan trọng của tiếp địa bằng tính toán chuyên ngành sẽ làm bạn nhức đầu. Nôm na tiếp địa là dây dẫn điện sự cố xuống đất và đưa dòng điện sự cố về ngưỡng an toàn. Trên mọi hướng dẫn lắp đặt của các thiết bị điện mà tôi kể trên đều lưu ý người sử dụng phải đảm bảo thiết bị đó phải được nối đất an toàn. Khi tai nạn xảy ra, lỗi luôn ở người sử dụng.
Nước Anh thần thánh là quốc gia ban hành tiêu chuẩn an toàn điện nghiêm ngặt nhất thế giới. Bộ tiêu chuẩn của họ được áp dụng cho hầu hết các nước trên toàn thế giới trong đó có Việt nam. Các công ty bán điện cho người sử dụng tại Anh quốc luôn cung cấp cả dây tiếp đất đến từng hộ sử dụng. Mặc dù vậy, tại chính Anh quốc hàng năm vẫn có khoảng 70 người bị chết và khoảng 1,2 triệu người bị thương do các tai nạn về điện giật tại nhà.
Tôi đã lục tung các loại tiêu chuẩn, thông tư nghị định hướng dẫn của Việt nam tuy nhiên không thấy bất cứ văn bản nào đề cập đến việc các công ty bán điện phải cung cấp tiếp địa cho dân. Tôi bốc điện thoại hỏi mấy đứa cháu đang công tác trong ngành điện thì chúng nó bảo tiếp địa thì dân phải tự làm.
Lứa 4X như chúng tôi thì có điện là tốt rồi. Chỉ cần EVN bán cho hai dây lửa mát là mọi thiết bị chạy ro ro, Thằng nào bị giật chết thì chôn. Nhưng thời nay lẽ nào ngành điện vẫn không đếm xỉa gì đến an toàn cho người dân. 
 Dân chúng tôi, những người trả tiền cho EVN vẫn ngậm ngùi cắt đi chân giữa.

 Thằng dân nào chẳng may bị điện giật chết thì chôn và được hưởng tiếp địa từ công ty mai táng.

Nhân hiệu

Nhân hiệu!

Thương hiệu là các nhãn hàng nhan nhản quanh ta, từ được thần tượng như iPhone đến bị dèm pha như Chinsu. Từ đắt lòi mắt như Hermes đến rẻ thối như Omo. Nói một cách khác, ta bị bao vây bởi hằng hà sa số các thương hiệu.

Nhưng trước khi có thương hiệu ra đời, người ta sống như thế nào?
Đeo bị cói mua ở dì Ba đầu chợ, ăn nước mắm bà Tư, đi học thầy Năm, chữa bệnh cô Sáu, hầu đồng ông Bảy…Tóm lại đó là thời của Nhân hiệu.

Vậy thời nay nhân hiệu có còn tồn tại không? Có chứ!
Steve Job? Bill Gates? Lại Văn Sâm? Nhưng chẳng là gì bên cạnh những thương hiệu do họ tạo ra.
Steve Job chết, Bill Gates từ chức, Apple và Microsoft vẫn hiên ngang tiến vào CLB ngàn tỷ đô.
Không có LVS, Ai là triệu phú còn hay hơn trước!

Tóm lại, đây là thời của Thương hiệu. Trừ một vài trường hợp khi nhân dân ùn ùn đi chữa bệnh cô Sáu, ông Bảy, và lập tức bị gán cho những mỹ từ như "ngu muội, lầm than". Đơn giản là vì chúng ta sống dưới ảo giác của các phương tiện thông tin đại chúng (TTĐC). Còn các Thương hiệu nuôi TTĐC bằng những số tiền khủng khiếp. Nhân hiệu không đủ tiền. Vậy thôi.

Cho đến khi quả bom Donald Trump nổ năm 2016

Thời đó tôi, cũng như đa số mọi người đều đọc các phát biểu của ông này như một thứ giải trí. Cho đến khi một người bạn FB phê phán tôi mới đọc lại tất cả các bài nói của Donald. Và cuốn sách: Nước Mỹ què quặt. Tôi chợt hiểu, đây là không phải là 1 nhân vật giải trí. Đây đích thị là một Nhân hiệu, kiểu như một ông Lang "vườn" với bí kíp gia truyền, đang dần dần phát lộ, trong một cuộc chiến hoàn toàn không cân sức đánh lại TTĐC.

Tôi đã mong rằng Donald sẽ thắng, và thực tế là ông đã thắng!
Đó là chiến thắng hoành tráng của Nhân hiệu trước TTĐC được Thương hiệu nuôi dưỡng! Bằng cách nói toẹt ra mong muốn bằng những ngôn ngữ đời thường nhất: "tôi đẹp, tôi giỏi, tôi may mắn. Tại tôi hết", bỏ qua mọi quy luật của TTĐC "tròn trịa", "đẹp đẽ", "quảng cáo tốt nhất là không nói về đối tượng" … etc. 

Nên phải nói hiện tôi khá tò mò về chiến thuật "Cãi đến Cùng" mà Donald đang sử dụng để trì hoãn việc chuyển giao quyền lực. Mục tiêu đích thực của ông là gì?

Cũng như trong đá bóng, các HLV hô hào quân xông lên khi trận đấu trôi về các phút cuối và đội nhà đang ở thế bất lợi, với những mục tiêu khác nhau:
- Chiến đấu cật lực hy vọng vào điều kỳ diệu ở những phút cuối có thể lật ngược kết quả hoặc kết quả thuận lợi hơn cho lượt về
- Tranh thủ đánh giá quyết tâm của các cựu binh và trui rèn bản lĩnh cho các cầu thủ trẻ.

Theo tôi, có ít nhất 3 mục tiêu mà Donald theo đuổi:
1/ Hy vọng lật ngược thế cờ vào phút chót!
2/ Xây dựng hình ảnh chiến binh, duy trì vị trí lãnh đạo của Đảng Cộng hòa, đợi đến lần bầu cử sau!
3/ Tạo thế thuận lợi để bí mật đàm phán, chuẩn bị cho đội ngũ đàn em (cả mớ)

Tất nhiên là giời biết Donald nghĩ gì, nhưng với chiêu suy "bụng ta ra bụng bò", thì tôi sẽ xếp hạng ưu tiên như sau:

Thượng sách: pa 3. Tưởng ghê gớm lắm, hóa ra làm tổng thống Mỹ dễ ợt. Thử 1 nhiệm kỳ cho bọn đàn em sáng mắt ra mà phấn đấu, còn địch thủ giờ gặp mình chắc chắn phải chào lễ độ!

Trung sách: pa 2, lần sau thế nào bọn Cộng Hòa chẳng phải mời mình. Đến lúc đó nghĩ cũng chưa muộn.

Hạ sách: pa1, ở lại nhiệm kỳ nữa cũng vui, tạo thế chân kiềng cùng sống cùng chết với Pu, Tập!

Gì thì gì, Donald không chỉ là tổng thống Mỹ thứ 45, ông đã khai sinh ra "Chủ nghĩa Trump", xứng đáng là đại diện toàn cầu cho trào lưu Nhân hiệu đánh chết Thương hiệu, thôi thúc những Thu Hằng, Cường Hói, Hải Xồm tiến lên một tầm cao mới. Anh em khởi nghiệp giờ đây cũng đỡ phải suy nghĩ logo với brand. 

Hãy kêu gọi nhân dân cắt tóc tiệm chú Tâm sờ ti, học tiếng Anh chỗ thím Vũ xinh, dùng trí tuệ nhân tạo bên anh Nguyên béo hay gửi bitcoin vào chỗ anh Lợi vá. Đại loại thế:-)

Friday, December 4, 2020

Bác sĩ pháp y, vụ án nghẹn ngào

[𝐙hihu] Là một pháp y, bạn đã từng gặp phải vụ án nào khiến người ta nghẹn ngào chưa?
_________________
Lược dịch: Minh Le Tam | Bài dịch thuộc quyền sở hữu của dịch giả và chỉ được đăng tải tại Weibo Việt Nam, vui lòng không tự ý repost.
Cảm ơn QTV đã duyệt bài <3
_________________
Cô gái trẻ chết vì bị hãm hiếp, thi thể vô cùng dọa người. Lúc giải phẫu tử thi, người ta phát hiện ra trong bụng cô còn có một bào thai đã chết. Nhưng điều khiến người ta nghẹn ngào nhất không phải là một xác hai mạng, mà là trên thi thể cô gái đó, đồng thời còn phát hiện thêm một bí mật vô cùng kinh hoàng.
Câu truyện được viết dựa theo một vụ án có thực, tên các nhân vật và tình tiết trong vụ án đã được xử lý.
Lấy ra đôi găng tay giải phẫu cỡ 7.5, tôi cúi đầu nhìn vết sẹo trên tay trái để lấy lại bình tĩnh.
Thầy trước đây đã dặn đi dặn lại tôi rằng lúc giải phẫu nếu có thể thì hãy đeo thêm một lớp găng tay vào, "Thường xuyên đụng dao với thi thể, khó tránh khỏi tự chém bản thân." 
Trong đầu tôi lần lượt hiện ra những hình ảnh quen thuộc trong quá khứ, mỗi vết sẹo là một đoạn hồi ức. Tôi biết trong lúc làm việc bắt buộc phải gạt tình cảm riêng tư sang một bên, cho dù rất khó làm được điều này.
Một khi đã đeo găng tay vào thì phải tiến vào trạng thái chiến đấu rồi.
Phòng giải phẫu nằm ở tầng hầm dưới mặt đất của bệnh viện. Trong phòng vô cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng ông ông phát ra từ chiếc quạt thông hơi đang chạy.
Đang nằm yên tĩnh trên bàn giải phẫu là một cô gái trẻ tuổi, lông mi rất dài, hơi cong cong lên, tựa như đang ngủ.
Một ngày trước, sinh mệnh của cô ấy vẫn chưa bị tước đoạt.
I,
Ánh sáng hơi ngả vàng của đèn giải phẫu đang chiếu lên thi thể lạnh lẽo nằm giữa bàn giải phẫu. Cạnh tường có một hàng tủ để dụng cụ giải phẫu, trong góc tường có vài thùng nhựa màu đỏ chứa nội tạng cơ thể.
Chiều ngày 7 tháng 5, thi thể của cô gái trẻ bị đám trẻ chơi đá bóng trong công viên phát hiện.
Dưới bóng cây loang lổ, đó là lần đầu tiên tôi gặp mặt cô ấy.
Khi đó, thi thể của cô ấy bị vứt cạnh một cây đại thụ, nhìn lướt qua chỉ giống một người qua đường đang nằm nghỉ dưới gốc cây.
Trong không khí tràn ngập mùi tanh nồng của máu và thoang thoảng mùi xác chết. Tôi đặt vali chứa dụng cụ giải phẫu sang một bên, ngồi xổm người xuống.
Mái tóc màu đỏ thẫm của cô ấy trải trên thảm cỏ, lọn tóc xoăn dính đầy cỏ dại, dây buộc tóc màu đen nằm trong bụi cỏ cách đó nửa thước. Nền đất dưới chân có hai đường hằn sâu, cỏ dại cùng lá cây bị dồn lại thành một đống nhỏ, đó là vết tích cô ấy để lại lúc giãy giụa.
Càng nhức mắt hơn là hai vết thương đỏ thẫm hình bầu dục trên nửa thân trên, còn phần bụng thì bị rạch nát về hai bên, ruột lồi lên, rơi ra khỏi mạc nối lớn. Bởi vì có mùi nên tôi đoán có lẽ là đường ruột của cô ấy cũng bị rách hết rồi.
Nhìn sơ qua thì đây là một vụ án cưỡng hiếp giết người, không có dấu vết vật lộn kịch liệt, có khả năng là người quen gây án, cũng có khả năng là do chênh lệch sức lực quá lớn. Nhưng xung quanh không có vật chứng như chứng minh thư, điện thoại, chìa khóa hay ví tiền để xác minh thân phận người chết.
"Cứ đưa thi thể về trước đã." Tôi tháo găng tay ra đứng lên, trong rừng cây đã vô cùng tối tăm, chỉ có vài chú chim bay qua bay lại trong rừng.
Trong phòng giải phẫu, trợ lý giúp tôi cởi quần áo trên người của thi thể, tiến hàng kiểm tra và chụp ảnh.
Chiều cao 1m65, vẻ ngoài vô cùng xinh đẹp, làn da trắng ngần, vóc người cân xứng.
Trên lưng cô ấy đã xuất hiện những mảng hoen tử thi lớn màu tím, chứng minh rằng sau khi chết vẫn luôn duy trì trạng thái nằm ngửa. Tôi ấn ngón tay xuống, vết hoen hơi nhạt màu đi, đây là dấu vết điển hình của thời kỳ thoát mạch*.
(*) Thời kỳ thoát mạch (hoen tử thi chưa cố định hoàn toàn): bắt đầu từ 12 tiếng sau chết, đôi khi bắt đầu sớm hơn (khoảng 8 - 10 tiếng), từ thời điểm này có sự thoát mạch của hồng cầu và huyết tương ra các mô xung quanh đồng thời với hiện tượng dịch của mô xung quanh ngấm vào lòng mạch, đó là nguyên nhân làm cố định vị trí vết hoen và rất khó xuất hiện hoen tử thi thứ phát khi thay đổi tư thế tử thi. Dấu hiệu ấn ngón tay cũng không rõ ràng, chỉ thấy vết hoen hơi nhạt màu. Nếu rạch qua sẽ thấy máu chỉ còn chảy nhỏ giọt. 
Trợ lý tách miệng và vạch chân tay của thi thể ra, bắt đầu ghi chép, "Co cứng tử thi* xảy ra mạnh ở tất các khớp xương trong cơ thể." Tôi dùng tay vạch mắt thi thể ra, giác mạc đục ngầu, nửa trong suốt, có thể thấy đồng tử co giãn.
*Co cứng tử thi (tiếng Latinh: rigor mortis) là một giai đoạn sau cái chết khi các khớp xương trở nên cứng và khó dịch chuyển, nguyên nhân là do từng phần của các cơ co lại.
Tôi khẽ nhẩm tính trong lòng, thời gian tử vong là tầm 20 giờ đồng hồ trước. Ngước nhìn đồng hồ treo tường, bây giờ là 7 giờ 08 phút tối, cô ấy có lẽ đã chết từ khoảng 11 giờ tối qua. 
Móng tay và môi đã tím bầm, xuất huyết dưới kết mạc và các biểu hiện của chết ngạt, trên môi có vết cắn, vết thương do bị vật nhọn đâm vào vô cùng rõ ràng trên ngực và phần bụng.
Tôi cắt móng tay của cô ấy để lấy chứng cứ, chuẩn bị đem đi kiểm tra DNA bên trong móng tay. Nếu như không sai thì trước khi chết cô ấy đã cào hung thủ.
Là một pháp y, tôi còn có sở trường là cắt tóc. Dựa vào tài nghệ của tôi thì chẳng thể mở rộng kinh doanh được, bởi vì tôi chỉ biết cạo trọc đầu. 
Cạo sạch tóc của cô ấy thì tôi mới có thể quan sát được vết thương ở trên đầu. Trên chẩm thi thể xuất hiện sưng tấy (do chảy máu trong), rõ ràng là cô ấy đã bị hung thủ đánh vào não sau. 
Tôi lấy dịch âm đ.ạ.o của thi thể, hạ thể của cô ấy còn bị cắt một miếng, hung thủ đê tiện ngoài sức tưởng tượng.
Vì để ước lượng được chiều dài vết thương do con dao gây ra, tôi nhét đoạn ruột rơi ra ngoài vào lại khoang bụng, khép hai bên lại, một vết thương dài 15 cm xuất hiện ngay trước mắt.
Trợ lý đứng bên trái thi thể, mô phỏng lại động tác đâm xuống rồi kéo ngược lại về phía mình, có vẻ như là rạch ngang.
"Có lẽ hung thủ đã cầm một con dao nhọn đâm xuống phần bụng bên phải của nạn nhân rồi rạch theo chiều ngang. Đứng ở vị trí này của em thì rạch sẽ rất tốn sức, đến mức phải dùng cả hai tay cầm dao." 
Sau khi khám nghiệm xong, tôi và trợ lý bắt đầu khâu lại thi thể.
Trợ lý của tôi là một cô gái, cô ấy vừa khâu vừa lẩm bẩm một mình: "Đường chỉ phải tinh tế thì mới xứng được với cô gái xinh đẹp như này."
Nhưng cho dù chúng tôi có khâu đẹp đến mấy thì cũng chẳng thể nào bù đắp lại những ngược đãi mà cô ấy phải chịu lúc còn sống, hoặc thậm chí là cả sau khi đã chết.
II, 
10 giờ tối, khói thuốc lá mịt mù trong phòng họp chật kín người, tôi bắt đầu trình bày cho mọi người về tình hình khám nghiệm thi thể và hiện trường. 
Bên kỹ thuật và điều tra mở cuộc họp hội ý, nội dung chỉ triển khai xung quanh danh tính của người chết, thời gian tử vong, nguyên nhân gây tử vong, quá trình gây án và động cơ gây án.
Pháp y là người phát ngôn cho người chết, không những cần làm rõ nguyên nhân tử vong và phương thức gây tử vong mà còn phải cố hết sức suy luận ra được công cụ gây án, phác họa chân dung kẻ tình nghi, thậm chí còn tiến hành dựng lại hiện trường vụ án.
Trách nhiệm đè nặng lên vai người làm pháp y. Mỗi câu nói tôi nói ra đều được đồng nghiệp ghi lại vào trong sổ. Một khi để xảy ra sai lầm, mất mặt chỉ là thứ yếu, không cẩn thận còn mất cả bát cơm.
Người chết bị gãy 5 cái xương sườn, trên người có 4 vết thương do vật cùn gây ra, những thương tích này đều hình thành lúc cô ấy còn sống.
Còn 2 vết thương do vật nhọn gây ra thì hình thành lúc cô ấy sắp chết hoặc là sau khi đã chết. Tôi tạm thời chưa làm rõ được lí do tại sao hung thủ lại muốn phá hoại cơ thể của người chết, tôi suy đoán rằng hung thủ mê luyến cơ quan sinh dục của phụ nữ, tâm lý biến thái.
Cho dù vẫn chưa có kết quả khám nghiệm nhưng tôi đã có thể phác họa sơ bộ chân dung hung thủ: Một đến hai nam thanh niên, mang theo vật nhọn, cao to lực lưỡng, có thể khống chế người chết từ chính diện.
Khi giải phẫu tôi phát hiện ra, trong tử cung cô gái trẻ kia có một bào thai đã hình thành. Đây là vụ án một xác hai mạng. 
Sau khi nghe tôi trình bày, phòng họp như bùng nổ. 
Điều không ngờ tới được là, mới buổi tối hôm trước chúng tôi còn đang suy đoán thân phận người chết thì ngay buổi sáng hôm sau vụ án đã có chuyển biến mới.
Đội hình sự có hơn 30 người, mỗi năm phải phụ trách hơn 1000 vụ án hình sự của toàn khu, thiếu người là chuyện thường gặp. Vì thế mà tôi còn phải kiêm luôn cả nhiệm vụ nhập vào [Hệ thống thi thể chưa rõ danh tính] và [Hệ thống người tình nghi bị xâm hại và mất tích].
9h sáng ngày mùng 8 tháng 5, chúng tôi nhận được một trình báo người mất tích của một cặp vợ chồng già. Hai vợ chồng tầm 50 tuổi, là giáo viên trung học, cả người giản dị nhưng vẫn toát ra một khí chất của người có học. Hai người họ ngồi thẳng tắp trên ghế sofa, vô cùng lịch sự nhưng trên mặt không giấu được sự nôn nóng, cặp kính dày không che được sự mệt mỏi.
Con gái họ - Trần Yến mất tích rồi.
Chập tối ngày 6 tháng 5, con gái họ ra ngoài rồi một đêm không thấy quay trở về. Mới đầu hai người bọn họ không để ý lắm. Con gái 26 tuổi rồi, là giáo viên tiểu học, đã đính hôn với bạn trai, nhà tân hôn đang được trang hoàng.
Đợi đến ngày mùng 7 là sinh nhật của mẹ, Trần Yến vẫn chưa về nhà, điện thoại cũng tắt máy. Sau khi gọi điện cho con rể tương lai Ngô Thăng, cậu ta nói hai ngày trước có nhận được điện thoại của Trần Yến, cô ấy nói rằng tối nay sẽ ra ngoài ăn cơm cùng bạn, từ đấy về sau cũng không gặp cô ấy nữa.
Hai vợ chồng già lấy từ trong túi ra một bức ảnh. Trên ảnh là một cô gái trẻ có đôi mắt to, khuôn mặt trái xoan, mặc chiếc váy trắng, đứng dựa vào gốc cây anh đào. 
Tôi sửng sốt, nhất thời không nghĩ ra được cách trấn an hai vợ chồng, chỉ đành nói thật, "Chúng tôi phát hiện một thi thể nữ, vẫn chưa xác minh được thân phận." Tôi đề nghị họ tới phòng giải phẫu để nhận diện. 
Cặp vợ chồng già trấn tĩnh hơn tôi nghĩ, họ không gào khóc thảm thương hoặc ngất xỉu, chỉ trở nên vô cùng trầm mặc. Tôi có thể cảm nhận được họ đang tự trấn an bản thân. 
Tôi phải hỏi đi hỏi lại vài câu mới nhận được câu trả lời. Lúc lấy máu họ để thử máu, ánh mắt hai người họ chỉ nhìn đăm đăm ra ngoài cửa sổ, kim tiêm đâm xuống ngón tay, máu tươi chảy ra, họ cũng chỉ hơi run tay.
3 giờ chiều ngày hôm đó đã có kết quả. Người chết quả thực là Trần Yến.
Đáng nhẽ ra thứ 6 trước ngày xảy ra vụ án sẽ là ngày đi đăng ký kết hôn của Trần Yến. Nhưng bởi vì cơ quan của Ngô Thăng có việc gấp nên phải đầy lùi lịch xuống vài ngày sau. Nhưng không thể ngờ, Trần Yến vĩnh viễn không còn cơ hội đi đăng ký kết hôn nữa rồi. 
III,
Sau khi nhận kết quả nhận diện, tôi còn nhận được kết quả khám nghiệm tử thi.
Trong âm đ.ạ.o của Trần Yến phát hiện DNA của một người đàn ông, chứng cứ xác thực là bị xâm hại; trong móng tay của cô ấy lại phát hiện ra DNA của một người đàn ông khác. Hơn nữa là hai mẫu DNA này không có trong kho DNA, kẻ tình nghi không có tiền án tiền sự......
Tôi lập tức báo cáo lại kết quả cho cho trung đội điều tra. Bên tổ chuyên án thì tìm ra được một manh mối mới.
Trong buổi tối ngày 7 tháng 5 mà Trần Yến tử vong, một cặp tình nhân đi dạo trong công viên đã bị cướp. Đối phương là 3 thằng nhóc con, khẩu âm người bản địa, tay cầm dao găm bóng loáng. 
Cặp tình nhân kia vô cùng thông minh, vứt túi rồi chạy luôn, bọn cướp cũng không đuổi theo. Tối đó, sau khi cướp được túi thì 3 thằng ranh kia vẫn lang thang trong công viên, bị cảnh sát đi tuần tra bắt được. 
Nửa đêm, phòng thẩm vấn ở tầng một vẫn còn sáng đèn, tôi tiến vào căn phòng gần nhất. Đồng nghiệp đập bàn một cái, nháy mắt với tôi, "Bọn tôi đã có chứng cứ, tiếp theo phải xem thái độ của cậu rồi."
Tôi quay người bước ra ngoài, "Tôi đi lấy lancet."
Một kim đâm xuống, đầu ngón tay của "tóc vàng" ngồi trên ghế thẩm vấn ứa máu ra, tôi dí bông tăm thấm thuốc sát trùng vào vết thương, cậu ta đau đến nghiến răng nghiến lợi. 
"Đồng bọn của cậu đã khai rồi, cậu xem nên làm thế nào đi."
Tóc vàng khai ra hơn 10 vụ cướp túi. Tốn nguyên một buổi tối, ba thằng nhóc đó không hề đề cập gì tới việc cưỡng hiếp giết người. 
Vẫn còn một manh mối khác. Buổi tối xảy ra vụ án, Trần Yến có liên lạc với ba người - mẹ cô ấy, Ngô Thăng và bạn học Trâu Dương.
Tổ chuyên án gọi điện thoại cho Trâu Dương, đầu dây bên kia chỉ reo lên vài tiếng rồi tắt máy luôn.
Trâu Dương là kỹ sư công trình của một công ty lớn, là bạn học của Trần Yến, bạn từ nhỏ của Ngô Thăng.
Cảnh sát đã tới công ty của Trâu Dương điều tra, anh ta được đưa vào danh sách những người được công ty đánh giá cao; hai tháng nữa, anh ta sẽ kết hôn với con gái phó tổng công ty. Nhưng mà đã hai ngày nay không thấy Trâu Dương không tới công ty làm việc.
Tình yêu và sự nghiệp của Trâu Dương đều vô cùng mĩ mãn, dường như không có động cơ để cưỡng hiếp giết người. Nhưng anh ta lại mất tích vào thời khắc quan trọng nhất, và còn không nhận điện thoại.
Tối đó, chúng tôi tới công ty của Trâu Dương, lấy dấu vân tay và DNA trên bàn làm việc của anh ta về xét nghiệm.
9 giờ tối ngày 9 tháng 5, tôi nhận được điện thoại của phòng xét nghiệm DNA thành phố, 3 tên cướp túi kia không liên quan tới vụ án này.
Mà tinh dịch trong âm đ.ạ.o của Trần Yến là của Trâu Dương. 
Chân tướng vụ án đang dần dần hiện ra, những người đã từng tiếp xúc với nạn nhân đều là kẻ tình nghi, manh mối về Trâu Dương nhất định phải điều tra tiếp. 
Chúng tôi suy đoán, Trâu Dương là một trong những kẻ có hiềm nghi lớn nhất, hơn nữa rất có thể là chủ mưu.
IV, 
Trâu Dương như biến mất khỏi thế giới này, cắt đứt hoàn toàn các mối quan hệ xã hội. Điện thoại thì không mở máy, người ta anh ta cũng không liên lạc được với anh ta.
Tổ chuyên án được bố trí ở khắp các trạm xe, sân bay, lục soát tất cả các nơi anh ta có thể ẩn náu. 
Do lực lượng cảnh sát không đủ, bên kỹ thuật chúng tôi cũng được sắp xếp tham gia vào tiểu đội điều tra. Tôi và đồng nghiệp cùng tới nhà mới của Trâu Dương, tìm vợ sắp cưới của anh ta để hỏi thăm tình hình. 
Thoạt đầu nhìn vợ sắp cưới của Trâu Dương có vài phần giống Trần Yến, chỉ là mắt bé hơn, người cao cao gầy gầy. 
Sau khi xuất trình thẻ cảnh sát, chúng tôi được mời vào trong nhà. Căn nhà mới rộng rãi khang trang, trang trí vô cùng sang trọng, tôi đoán ít nhất phải 180 mét vuông. Trên kệ để ti-vi trong phòng khách đặt ảnh cưới, trên tường treo chữ hỉ thêu theo kiểu chữ thập màu đỏ và nút dây Trung Quốc.
Vợ sắp cưới của Trâu Dương nghi ngờ nhìn chúng tôi, hỏi có phải Trâu Dương đã phạm tội gì không, hai ngày nay cô ta không gặp được anh ta rồi.
Đồng nghiệp lấy bức ảnh của Trần Yến đang kẹp trong cuốn sổ ra, "Cô quen cô ấy không?"
Cô ta dường như đoán được điều gì đó, rồi lại không ngừng lắc đầu, "Không thể nào, hai người bọn họ làm sao có thể ở cùng nhau được chứ, chúng tôi sắp kết hôn rồi!"
Chúng tôi chỉ nói Trần Yến đã xảy ra chuyện, có thể có liên quan tới Trâu Dương. 
Hồi lâu sau, cô ta thở dài một tiếng, nói rằng ánh mắt của Trâu Dương lúc nhìn Trần Yến không bình thường. Nhưng cô ta tin rằng, "Trâu Dương là người thông minh, anh ta sẽ không phạm sai lầm đâu."
Thành phố nhỏ, cảnh sát chỉ cần đi hỏi thăm vài nơi đã có thể nghe ngóng được xích mích tình cảm giữa ba người Trần Yến, Trâu Dương và Ngô Thăng. Hồi cấp 3, Trâu Dương và Trần Yến là một đôi.
Trần Yến là hoa khôi của lớp, thành tích học tập cũng rất tốt, có rất nhiều người theo đuổi cô ấy, Trâu Dương chính là một trong số đó. Hồi cấp 3, Trâu Dương theo đuổi thành công Trần Yến, lên ĐH thì hai người phải tách nhau ra, người ở bên Trần Yến đổi từ Trâu Dương thành bạn từ nhỏ của Trâu Dương - Ngô Thăng.
Thì ra Ngô Thăng vốn là anh em tốt của Trâu Dương, cùng nhau lớn lên trong đại viện, thế mà lại bị anh em tốt cướp mất bạn gái. Vì chuyện này mà trong một lần họp lớp, Trâu Dương đã ra tay đánh Ngô Thăng. 
Về sau thì Trâu Dương điều chỉnh lại tâm tư, duy trì khoảng cách với Trần Yến, chí ít là ngoài mặt biểu hiện như vậy, mối quan hệ với Ngô Thăng cũng dần dần được khôi phục.
Vợ sắp cưới của anh ta nghi ngờ Trâu Dương và Trần Yến đã dắt tay nhau cao chạy xa bay rồi, chúng tôi cũng không giải thích gì nhiều, cô ta nói với chúng tôi, 3 năm trước Trâu Dương đã từng mua một căn chung cư nhỏ, đợi sau khi cưới thì cho thuê. Cô ta đã gọi tới điện thoại bàn ở bên đó, không có ai nghe máy.
Bên kỹ thuật của cục cũng đã định vị được lần cuối tín hiệu điện thoại của Trần Yến và Trâu Dương xuất hiện chính là ở trong tòa nhà của căn chung cư đó.
Sau khi thống nhất kế hoạch vây bắt, đội trưởng đội hình sự cho phép tôi đi cùng, để kể cả khi không bắt được người thì cũng phát hiện và tìm ra được bằng chứng hữu dụng.
2 giờ chiều, tôi đi theo sau cảnh sát hình sự đang mặc áo chống đạn, giắt súng ở bên hông, tới trước cửa nhà của Trâu Dương. 
Đây là một căn chung cư theo hình thức khách sạn nằm ở tầng 21. Ngoài hành lang, cảnh sát chia đều ở hai bên cửa, chuẩn bị tập kích bất ngờ.
"Tôi là người bên quản lí, bên trong có ai không?" Cô gái trẻ căng thẳng gõ cửa.
Không có ai trả lời, cho dù là bên trong chung cư hay ngoài hành lang đều vô cùng yên tĩnh. Bên trong mắt mèo không có ánh sáng lọt ra, bên trong có vẻ là một mảng tối đen. 
Mọi người mở chốt an toàn của súng. 
Một cảnh sát khẽ kéo tôi ra, đẩy tôi xuống đứng cuối hàng. Trong lòng tôi vô cùng căng thẳng, mấy năm trước đã có vụ cảnh sát lúc mở cửa ra thì bị nghi phạm đánh chết. Tôi ngẫm nghĩ xem lúc rút lui thì nên chạy đường nào xuống tầng, còn cúi đầu nhìn xem dây giày đã buộc chặt chưa. 
Tôi là một pháp y. Mặc dù không được cấp phép dùng súng, nhưng vụ khí thật sự của tôi nằm ở trong chiếc vali khám nghiệm hiện trường. Sau khi hành động, nhiệm vụ của tôi là phải phát hiện ra dấu vết, vật chứng ở hiện trường.
Đội trưởng giơ súng lên trước ngực, hai tay nắm chặt, khẽ gật đầu với cô gái quản lí. Giây phút cửa được mở ra, anh ấy dẫn đầu xông vào trong, những cảnh sát còn lại cũng theo sau tiến vào trong căn phòng. Sau một hồi hỗn loạn, tầng 21 lại khôi phục sự yên tĩnh.
Rèm cửa sổ trong phòng đều kéo kín, xung quanh tăm tối, tôi có thể nghe thấy tiếng tim mình đập và tiếng hít thở nặng nề của mọi người.
Mùi rượu tràn ngập xung quanh tôi, trong đó còn xen lẫn mùi xác chết đang phân hủy.
Mọi người cầm đèn pin rọi khắp rơi lục soát, một tia sáng chiếu lên trước cửa sổ sát nền, cô gái bên quản lí đã nhìn thấy tất cả, hét lên một tiếng chói tai rồi chạy ra khỏi hiện trường. 
Trong ánh sáng đó, cơ thể của một người đàn ông đang bị rèm cửa quấn lấy một nửa, treo ở trước cửa sổ.
Cậu cảnh sát đứng trước quay lại nhìn tôi, cậu ấy đã bị dọa sợ đến mức mặt tái mét. Tôi cũng cảm thấy máu nóng ở khắp cơ thể đang dồn hết lên não, đến sợi tóc cũng dựng đứng hết lên. 
Không biết là ai đã bật điện phòng khách, mặt của người đàn ông đang treo cổ cũng lộ ra.
Lưỡi anh ta lè ra ngoài một đoạn, mặt tím bầm, vô cùng đáng sợ. Anh ta đang mặc một chiếc áo sơ mi trắng, quần tây đen ướt đẫm, giày da siết chặt đầu ngón chân. 
Một cảnh sát hình sự gan dạ cầm ảnh của Trâu Dương bước lại gần cửa sổ, giơ lên so sánh để xác nhận. Lông mày rậm, mặt vuông, trẻ tuổi, là Trâu Dương, "Tên khốn này sợ tội nên tự sát rồi!"
V,
Không tới hai ngày mà vụ án đã được phá rồi, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Kẻ tình nghi đã chết, không cần phải qua tòa án xét xử, đối với trinh sát và cảnh sát thẩm vấn cũng thoải mái hơn nhiều. 
Chết mà không đôi chứng là điều không thể tồn tại đối với pháp y. Tôi không hề cảm thấy nhẹ nhõm, còn rất nhiều việc mà khoa kỹ thuật cần phải giải quyết, cần phải có chuỗi chứng cử hoàn thiện vụ án, từ giờ tôi lại phải tiếp tục tìm kiếm chứng cứ từ thi thể và hiện trường. 
"Các trinh sát rút lui, để lại hiện trường cho pháy y." Đội trưởng ra lệnh.
Các cảnh sát hình sự lần lượt rời khỏi hiện trưởng, tôi bắt đầu chuẩn bị khám nghiệm thi thể. Nút thắt dây thừng mà Trâu Dương dùng để treo cổ là cùng một kiểu với nút thắt treo cổ của Saddam Hussein khi bị thi hành án tử hình. Người ta thường gọi là "nút thắt treo cổ". 
Trong căn phòng hơn 40 mét vuông này của anh ta, sàn nhà vô cùng sạch sẽ, trong nhà vệ sinh còn có một cây lau nhà còn ẩm. Trên bàn trà còn có 7 chai rượu rỗng và một chai rượu còn nửa. Rất nhiều người trước khi tự sát sẽ uống rượu để tăng can đảm, cũng giảm bớt sự đau khổ trước khi chết.
Phòng ngủ vô cùng ngăn nắp gọn gàng, gối đầu xếp bên trên chiếc chăn được gấp gọn gàng, không có khăn phủ gối. Tủ đầu giường có hai chiếc điện thoại, điện thoại của Trâu Dương đã hết pin, điện thoại của Trần Yến thì tắt máy. 
Có vẻ như Trâu Dương cảm thấy bản thân chẳng cần thiết phải ẩn náu nữa rồi. 
Tôi khám nghiệm hiện trường, mở cửa tủ lạnh ra, rùng mình một cái. Bên trong có vài miếng thịt màu đỏ - đó là num' vu' và ** của người. (huhu đoạn này ghê quá không dám dịch ra, mọi người chắc cũng biết rồi nhỉ :'( )
Chúng tôi còn tìm thấy một con dao. 
Dựa theo những gì điều tra được ở hiện trường, chứng cứ phạm tội của Trâu Dương đã được xác nhận. Chúng tôi gọi xe chở thi thể tới, đưa thi thể trở về phòng giải phẫu.
Đây là một lần giải phẫu không có áp lực phá án. 
Thể trạng của Trâu Dương vô cùng tráng kiện, da khá đen, lúc hạ dao giải phẫu xuống có thể cảm nhận được cơ bụng của anh ta rất rắn chắc. 
Không cần tiến lại gần cũng có thể gửi thấy mùi xác chết. Những dấu hiện thối rữa này chỉ rõ ra rằng thời gian tử vong là từ 48 đến 72 giờ trước. 
Trên cổ Trâu Dương có vết hẳn chịu lực trước khi chết rất rõ ràng, không có vết thương trí mạng. Xác định là chết do ngạt thở cơ học*. Trong bụng anh ta toàn là bia và rượu, có thể là say nên mới quyết định thắt cổ tự tử.
(*) Ngạt thở cơ học (mechanical asphyxia) ý chỉ dùng bạo lực để ngăn chặn quá trình hô hấp dẫn đến ngạt thở chết.
Tôi lấy tjnk dick bên trong hạ bộ của anh ta, theo lý thuyết thì đã từng tiếp xúc thì chắc chắn sẽ để lại dấu vết, nếu như sau khi hành sự anh ta không tắm rửa, trên người của anh ta nhất định sẽ tìm ra DNA của Trần Yến, nếu vậy thì chuỗi chứng cứ cũng được hoàn thiện hơn.
Sau khi giải phẫu xong, tôi nghiêm túc khâu lại thi thể cho Trâu Dương. Cho dù lúc còn sống anh ta tội ác tày trời, thì lúc chết thi thể vẫn nên được tôn trọng.
Vợ sắp cưới của Trâu Dương sau khi nhận được tin tức đã tới nhận diện thi thể. Cô ta khóc đến mắt đục đỏ ngầu, không còn sự trấn tĩnh như lúc trước nữa, chầm chậm tiến tới bàn giải phẫu, trong mắt khẽ sượt qua một tia thất vọng, trầm mặc trong phút chốc rồi ôm mặt rời đi.
Sau khi đem những thứ vừa thu được đi xét nghiệm, tôi bị đồng nghiệp lôi ra ngoài đánh chén một bữa no nê, cuối cùng thì cũng có buổi tối được ngủ ngon. 
Kể ra thì cũng lạ, tôi gần như ngày nào cũng phải tiếp xúc với thi thể, thế mà từ trước tới nay chưa từng gặp bọn họ trong mơ.
Lòng tôi có chút tiếc nuối, kẻ tình nghi nhất trong vụ án đã chết, có thể vài sự thật sẽ vĩnh viễn bị che giấu rồi.
VI,
Sáng ngày 10 tháng 5, tôi nhận được điện thoại từ cục cảnh sát thành phố, bộ phận cơ thể trong tủ lạnh của Trâu Dương quả thực là của Trần Yến, nhưng con dao tìm thấy trong căn hộ của anh ta lại không phải là công cụ gây án, bên trên con dao không có DNA của Trần Yến. 
Tiếp sau đó, tôi nhận được một tin tức khiến người ta kinh sợ: Bên trong hạ bộ của Trâu Dương không có DNA của Trần Yến, mà lại phát hiện ra DNA của một người đàn ông khác, là cùng một mẫu với DNA trong móng tay của Trần Yến. Trên dây thừng siết chết Trâu Dương cũng tìm ra được DNA tương đồng với hai mẫu trên.
Đã tiếp gần tới chân tướng sự việc thì lại xuất hiện một sai lầm to lớn.
.....[Còn tiếp]
________
Người dịch: Hi vọng các bạn đọc được thì không spoil nha =))))
Mình không phải người học Y nên có vài thuật ngữ chuyên ngành mình không thể chắc chắn được, nếu như có sai sót mong mọi người đóng góp để mình hoàn thiện bài dịch.
_____________

Sĩ Nhiếp và Triệu Đà

[Sử Việt] Sĩ Nhiếp và Triệu Đà
      1. Nhiều người lấy tinh thần dân tộc để khinh mạn Sĩ Nhiếp và Triệu Đà. Tôi cho đó là thái độ xuất phát từ mặc cảm tự ti dân tộc. Sĩ Nhiếp đối với Trung Quốc chẳng qua là một viên Thái Thú, công tích không có gì là rõ rệt, ngoài việc theo hoàng thất, chống Lưu Biểu, sau đó lại kiên định theo nhà Ngô. Triệu Đà đối với Trung Quốc chỉ là một viên quận úy, sau được nhà Hán phong Vương.
     2. Đối với Việt Nam, Sĩ Nhiếp có công mở mang văn hóa, kinh tế, xã hội, giữ ổn định, thịnh vượng và yên hàn trong một thời loạn lạc, binh hỏa ở Trung Quốc. Nhiều sĩ phu Trung Quốc đều chạy loạn về Giao Châu được Sĩ Nhiếp dung nạp và nâng cao dân trí của Giao Châu. Việc làm quan với nhà Hán và nhà Ngô là việc đối ngoại mềm mỏng. Một quan toàn quyền người Pháp như Dumere gần đây được khen hết lời vì phát triển Đông Dương, cớ sao không khen Sĩ Nhiếp. Tổ tiên Sĩ Nhiếp là nước Lỗ, nhưng sang Việt Nam được 6 đời, sao không thể coi là người Việt. 
       3. Các sử gia Việt Nam từ Lê Văn Hưu, Ngô Sĩ Liên, Đặng Minh Khiêm, Phan Thanh Giản,... đều đánh giá cao công lao của Sĩ Nhiếp. Các triều Lý, Trần, Lê, Nguyễn đều phong Vương cho Sĩ Nhiếp để tỏ lòng kính trọng. Thế mà có người dè bỉu cho rằng ta tự ti đến mức tôn một Thái Thú Tàu làm Vương nước Việt. Chẳng lẽ ngày nay ta biết được nhiều về Sĩ Nhiếp hơn cha ông. 
      4. Triệu Đà tự xưng là Vũ Đế, sống theo phong tục của Nam Việt, tự xưng là Man di lão phu. Nếu ông chưa từng đặt chân lên đất Việt Nam ngày nay, thì ảnh hưởng của ông tới việc hình thành một định danh cho người Việt trải qua hàng nghìn năm cũng rất lớn. Qua việc chống Hán của Lữ Gia, thừa tướng nhà Triệu, cũng thấy rõ tinh thần cát cứ, độc lập, lập nước của Triệu Đà đã ăn sâu vào triều đình nhà Triệu. Đó là những nền tảng đầu tiên cho ý thức độc lập. 
       5. Nhiều người căn cứ vào việc Triệu Đà đánh An Dương Vương cho rằng Triệu Đà là xâm lược. Trước đó cũng theo ngoại sử thì An Dương Vương cũng chiếm đất của Hùng Vương, cũng là xâm lược. Việc các tập đoàn tranh giành quyền lực đều là tất yếu, như sau này Hậu Lý Nam Đế đánh Triệu Việt Vương, nhưng họ đều là các vị vua của Việt Nam. Tôi cho rằng Hùng Vương, An Dương Vương (nếu có thật) Triệu Vũ Đế cũng nên quan niệm bình đẳng. Chính vì thế Triệu Đà, Lữ Gia còn được thờ ở Bắc Bộ khá phổ biến. 
       6. Sĩ Nhiếp và Triệu Đà, người gốc Hán, cũng như Lý Công Uẩn, Trần Cảnh, Hồ Quý Ly cũng gốc Hán. Dân tộc Việt Nam được hình thành từ nhiều nguồn, Nam Á, Đa Đảo cũng có, Thái Tráng cũng có, Hán-Tạng, Mông-Dao, Chiêm Thành cũng có. Sao phải phân biệt.  
       7. Tôi cho Ngô Thì Sĩ không chuẩn khi nói Đà là người Hán. Họ Ngô, họ Đặng, họ Vũ, họ Lý, họ Trương thậm chí Họ Nguyễn, họ Lê chắc gì không phải gốc Hán.

Nguyen Ai Viet

Thursday, December 3, 2020

5m

Có một phương pháp hơi cũ nhưng vẫn hiệu quả để phân tích lỗi cho bất cứ hoạt động nào, và tên nó là 5-Factor Method. 

Hiểu đơn giản là khi gặp lỗi, ta sẽ xem xét 5 M sau đây: Manpower, Machines, Materials, Methods, Management.

Và theo 5-Factor Method thì vụ việc hiện nay của VNA sai nặng nhất là Methods, sau đó mới là Management và Manpower.

Bất cứ người bình thường nào cũng thấy quy trình cách ly của VNA sai nghiêm trọng, và vụ lây nhiễm vừa xảy ra là tất yếu, không thể tránh được. 

Câu hỏi đặt ra là tại sao lại có một quy trình bậy bạ như vậy được áp dụng ở một hãng chuyên nghiệp, giàu kinh nghiệm như VNA?

Đơn giản thôi: VNA tự sáng tác ra quy trình và xin phê duyệt. Trước đến nay, hãng này luôn coi mình như ông trời con, nên mới có chuyện như vậy.

Nhưng như chính quan chức VNA nói: Nếu làm đúng thì hãng không đủ nhân lực, hay nói cho đúng ngôn ngữ kinh doanh, thì hãng sẽ bị lỗ nặng hơn.

Dĩ nhiên hàng không là ngành đặc biệt, nhưng nếu đặc biệt cả trong tình trạng đặc biệt, thì sẽ gây hậu quả khôn lường.

Và nói chung các tổng công ty nhà nước nên thuê các công ty PR và giải quyết khủng hoảng truyền thông đi, vì nói thật là hầu hết các sếp lớn đều nói năng rất dốt.

Ý nghĩa 52 lá bài

Chơi "mòn" cả bộ bài nhưng ít ai biết được sự thật thú vị về 52 lá bài.

Nghĩa gốc của một bộ bài tây:

▪️52 lá bài là 52 tuần trong năm.

▪️2 màu( đỏ-đen) tượng trưng cho ngày và đêm.

▪️12 lá bài đầu người tương ứng với 12 tháng trong năm.

▪️4 chất cơ, rô, tép, bích trong một bộ bài tương ứng với 4 mùa trong năm.

▪️13 lá bài cùng chất trong bộ bài ứng với tổng số tuần mỗi mùa.

▪️2 lá Joker đại diện cho Mặt Trăng và Mặt Trời.

▪️ Nếu chúng ta cộng từng quân bài (át + át + át + át + hai + hai + ba + bảy + tám ... và v.v.) của trò chơi, chúng ta sẽ nhận được 364. Trò chơi đánh bài là một cuốn lịch nông nghiệp nói với chúng ta về các tuần và các mùa. Với mỗi mùa mới, đó là bắt đầu tuần của quân Vua, tiếp theo là tuần của Nữ hoàng...quân Jack...cho đến khi chuyển mùa và chúng ta bắt đầu lại với một chất mới.

Trong bộ bài, còn có thêm 2 lá Joker. Có hai cách tính điểm trên mỗi lá bài Joker. Cách thứ nhất, nếu tính mỗi lá Joker có 0.5 điểm thì tổng cả 54 lá bài sẽ vừa tròn 365 điểm tương ứng với 365 ngày( năm thường). Cách thứ hai, nếu tính mỗi lá Joker có 1 điểm thì khi cộng tất cả các lá bài lại là 366 điểm tương ứng với 366 ngày (năm nhuận).

▪️Tuy nhiên, sự thú vị trong bộ bài Tây lại nằm ở 12 lá bài đầu người, bởi chúng được lấy cảm hứng từ cuộc đời của 12 nhân vật lịch sử và gắn liền với những sự kiện lớn.

Ý nghĩa lịch sử của 12 lá bài đầu người :

*Đối với quân K

K tép: Đại diện cho Alexander Đại đế (hay Kyng Alisaunder, 356 – 323 TCN). Ông là vị vua thứ 14 của nhà Argea, con trai vua Philip II và cai trị vương quốc Macedonia. Alexander Đại đế kế vị năm 20 tuổi, sau khi thống nhất các thành bang Hy Lạp cổ, ông đã thực hiện những cuộc chinh phạt đánh bại hầu hết những triều đại nổi tiếng lúc bấy giờ là Ba Tư, Lưỡng Hà, Bactria, Ai Cập, Gaza, Syria, Phoenicia,…

K rô: Đại diện cho Gaius Julius Caesar (100 – 44 TCN), một nhà chính trị, quân sự người La Mã. Caesar là một trong số những người có tầm ảnh hưởng lớn nhất thế giới. Năm 49 TCN, ông đã dẫn quân đánh chiếm Rome, Pompeii và thiết lập chế độ độc tài. Hình ảnh của Caesar trên đồng xu cổ của La Ma được khắc nghiêng, trong 4 quân K chỉ có K rô là mặt nghiêng.

K cơ: Đại diện cho Charlemagne Charles Đại đế (742 – 814 AD), một hoàng đế La Mã. Trong 14 năm trị vì, Charlemagne đã thực hiện 50 cuộc chinh phạt và làm chủ hơn một nửa châu Âu. Hình ảnh không có ria mép của K cơ lấy từ điển tích kể rằng khi khắc hình vị hoàng đế này lên gỗ, người thợ đã làm chiếc đục sượt qua phần môi, khiến hình khắc bị xém mất bộ ria.

K bích: Đại diện cho vua David (1040 – 970 TCN) là vị vua nổi tiếng của vương quốc Israel thống nhất. David rất giỏi diễn tấu đàn hạc nên hình vẽ của ông đều có hình ảnh cây đàn. Ngoài ra, cũng có giả thuyết cho rằng David thích diễn kịch nên ông ăn mặc trang phục diễn kịch.

*Đối với quân Q :

Q tép: Đại diện cho hoàng hậu Argine. Q chuồn còn gợi nhắc đến câu chuyện về cuộc chiến Hoa hồng của quý tộc Anh. Trong đó nhà Lancaster lấy hoa hồng đỏ làm biểu tượng, còn nhà York lấy hoa hồng trắng. Cuối cùng hai gia tộc làm hòa sau cuộc chiến và kết hợp lại tạo ra vương triều Tudor với hình ảnh hoa hồng hợp nhất biểu tượng hai gia tộc.

Q rô: Đại diện cho hoàng hậu Rachel. Theo Kinh thánh Genesis, Rachel là người vợ hai của Tổ phụ Jacob và là người được ông yêu quý nhất. Rachel sinh ra Joseph và Benyamin.

Q cơ: Đại diện cho nữ hoàng Judith. Judith là nhân vật trong thánh kinh "Cựu Ước". Theo người Do Thái, Judith đã dùng sắc đẹp và mưu trí để ám sát tướng Holoferne, cứu người dân thành Bethulia.

Q bích: Đại diện cho hoàng hậu Eleanor, vợ hoàng đế Leopold I. Đây là lá duy nhất trong 4 lá Q mà hoàng hậu cầm vũ khí.

*Đối với quân J :

J tép: Đại diện cho hiệp sĩ Lancelot, một trong số các hiệp sĩ dũng cảm có nhiều chiến công của vua Arthur. Người đã phạm tội khi ngoại tình với vợ vua Arthur.

J rô: Đại diện cho Hector, con trai vua Priamus, anh trai hoàng tử Paris. Hector đã hi sinh khi chiến đấu với Achilles trong cuộc chiến thành Troy.

J cơ: Đại diện cho La Hire (1390-1443AD), tùy tùng của vua Charles VII le Victorieux, người đã trợ giúp cho thánh nữ Joanne d'Arc.

J bích: Đại diện cho Ogier, tùy tùng của Charlemagne Charles Đại đế.

Vậy là ý nghĩa các lá bài đã được giải đáp hết.

Những lá bài này không phải là những mảnh giấy vô tri đâu các bạn nhé.

 

 

 

 


***********************************************************************
IMPORTANT NOTICE
This email may contain confidential and/ or privileged information that belongs to FPT Software. If you are not the intended recipient or might have received this email by accident from an unreliable source, please notify the sender from FPT Software immediately and destroy this email. Keep in mind that any unauthorized copying, editing, disclosure or distribution of the material in this email is strictly forbidden, plus against the law by which FPT Software and involved clients abide.

Wednesday, December 2, 2020

Ngô thì nhậm - 2

NGÔ THÌ NHẬM – 2

Người ta thường nói, lịch sử được viết bởi bên thắng cuộc, nhưng người ta quên rằng, nó còn được viết lại bởi thời gian, bởi một lô các sử gia chuyên và không chuyên của hậu thế, và cả những nhà văn chuyên biên " dã sử" bởi họ không trải qua quá khứ.

Vì lẽ đó, tôi thỉnh thoảng cũng biên lại lịch sử, tất nhiên đều căn cứ trên các dữ kiện được xem là có thật, không tô hồng và chẳng bôi đen.

Về anh Ngô Thì Nhậm danh sĩ bắc hà, một trí thức hiếm hoi có tầm nhìn được ca tụng là vượt thời đại, thì tôi đã biên một kỳ rồi, từ bao giờ cũng chả nhớ, anh em nào muốn đọc thì tìm lại trên fb của tôi mà đọc.
Giờ tôi biên kỳ tiếp theo.
*
Sau vụ chính biến canh tý ( 1780) lừng danh lịch sử, Ngô Thì Nhậm được thăng làm Công bộ Hữu thị lang, cũng khá là vinh hiển mặc dù, cũng thời điểm này, bọn sĩ phu bắc hà bảo thủ gán cho anh cái ngoại hiệu " sát tứ phụ" không mấy đẹp đẽ, nhưng anh kệ con mẹ! Anh là trí thức cánh tả, có tinh thần cách mạng quyết liệt, anh coi những lời của bọn cánh hữu như rắm thoảng qua mành mà thôi.

Dù là người có tầm nhìn chính trị, anh lại thiếu tầm nhìn về tình dục học . Anh không thể lường được, Trinh Sâm, vị lãnh chúa quyền uy chót vót, người mà anh dám vứt mọi thứ để phò tá lại lăn cổ ra chết khi anh mới ngồi ghế tả thị lang aka thứ trưởng mới được hai năm. 

Giá anh nhận ra sớm hơn, rằng Trịnh lãnh chúa già hói, lại có vợ trẻ đẹp như Đặng thị Huệ, mỹ nhân đệ nhất được người đời miêu tả là " có đôi mắt đen sóng sánh, bím ướt long lanh" , thì làm sao ngài ấy sống lâu được.

Nhân tiện, bím ướt long lanh là âm hộ nhiều nước. Đàn bà đẹp mà nhiều nước ở mắt ắt cũng nhiều nước ở bím, theo các tài liệu kinh điển về nhân tướng, là loại đàn bà âm vượng, hay thuần âm, họ cần hút dương khí của đàn ông để điều hòa cơ thể, nên, cũng loại đàn bà này thường nhiều chồng, hoặc nếu ít chồng thì chồng phải là anh hùng cái thế quyền uy tột bậc, dương khí sung mãn mới chịu được, bởi lẽ những người đàn bà loại này thường có khả năng quyến rũ ma quỉ.

Dân gian có rất nhiều câu chuyện về những bậc anh hùng cái thế bỗng thành thân tàn ma dại vì loại đàn bà này.

Và, bạn đọc cứ nhìn xung quanh mà xem, những người đàn bà mắt lúc nào cũng long lanh, ươn ướt, sóng sánh thì ắt đa tình. Đàn ông đứng trước những người đàn bà này, dù loại đàn ông nào, cũng khó đứng vững.

Trịnh lãnh chúa thời trai trẻ tráng niên là anh hùng cái thế, chiến tích oanh liệt, đánh đông dẹp bắc, tống cút chúa Nguyễn vào nam, lấn át quyền uy vua lê ngoài bắc, công nhiệp thật vô tiền khoáng hậu, nhưng về già thì bị Huệ tuyên phi xỏ mũi rồi chết vì lao lực, âu cũng không quá khó hiểu.

Vậy mà anh Ngô Thì Nhậm uyên bác tót với của chúng ta lại không nhận ra điều này, thật tiếc cho anh!

Nhân tiện có lời khuyên, phụ nữ sóng sánh là phụ nữ đẹp, bên họ đàn ông luôn thấy sướng tột đỉnh. Những mẫu phụ nữ phương Tây được miêu tả trong văn học như nàng Carmen, hay Assenia trong " Sông đông êm đềm" là thuộc loại này. Những anh đàn ông mà dương khí mạnh mẽ nên ở với họ, còn đám ẻo lả cò hương, chân que tăm đầu gối củ lạc, hoặc các bố già hói muốn chơi trống bỏi thì nên tránh xa kẻo mất mạng.

Trở lại với Ngô Thì Nhâm tiên sinh.

Năm 1782 Trịnh Sâm băng hà, phe Trịnh Tông thừa cơ nổi dậy lật đổ phe Trinh Cán. Trịnh Cán oắt con 8 tuổi chả làm nên tang dạng gì, còn Đặng Thị Huệ ngoài nhan sắc lúc này cũng đã xế chiều, thì mưu lược cũng chỉ quanh vùng háng, không thể nhìn xa hơn được nên bất lực. Số phận của phe nhóm nằm trong tay quận Huy võ tiến sĩ tức Hoàng Đình Bảo.

Võ tiến sĩ võ công cái thế, cưỡi voi ra cửa thành ngăn chặn quân phản loạn, bị đám kiêu binh ném đá bị thương rồi dùng móc câu lôi xuống mà đâm chém, chết thảm hỡi ôi.

Trịnh Cán cũng chết non sau đó vài tháng. Thị Huệ bị tống ra giam lỏng ở khu lăng mộ Trịnh lãnh chúa.

Trước tình hình quá ư bi đát, Ngô Thì Nhậm đã khăn gói đào tẩu từ sớm, than ôi, bao nhiêu project chưa kịp khởi công, chí lớn chưa kịp bắt đầu, đã thành kẻ trốn nã....

Anh thay tên đổi họ, trốn mẹ về quê vợ mai danh ẩn tích, tại đây anh biên vài cú kiệt tác rất trứ danh như thiên khảo luận" Xuân Thu quản kiến" chú giải nho gia và tập thơ "Yên đài thu vịnh" cũng lừng danh không kém.

Ngẫm ra, cứ bất đắc chí sẽ làm thơ hay, vì nó đau đời đau thân phận, thật là đau vãi đái.

Cuộc đời anh cứ lén lút như vậy, có khi lại biên được nhiều kiệt tác bất hủ để lại cho hậu thế, tiếc là, chỉ đến năm 1788 tức là 5 năm sau đó, thì Nguyễn Huệ ra bắc lần hai, tinh thần cách mạng trí thức cánh tả trong anh lại trỗi dậy...

Anh nhận ra, muốn xuất đầu lộ diện tái xuất giang hồ cách đàng hoàng công chính thì phải dẹp bỏ cái thể chế đang truy nã anh, nói nôm na là xóa cờ chơi lại. Người duy nhất trong thiên hạ có thể giúp anh xóa cờ chỉ có thể là Nguyễn Huệ.

Rất tiếc, khi Huệ ra bắc lần đầu với danh nghĩa phò nhà Lê, chính Nhậm đã chửi Huệ là bọn " du thủ du thực", giờ gặp lại thành ra ngại quá, biết ăn nói ra sao, nó có thâu nhận mình không?

Cũng nên nói vài điều về Nguyễn Huệ nhỉ?

Nhưng dài mẹ rồi, kỳ sau biên tiếp

Ảnh minh họa: Nhậm tiên sinh thời trốn nã ( chôm trên mạng)

Đỗ Trí Hùng 

Vinfast có làm được ô tô hay không

Vinfast có làm được ô tô hay không
   1. Mấy ngày hôm nay FB có lan truyền một bài của một người tự xưng là kỹ sư, không loại trừ là do các đối thủ của Vincom giật dây, nói chắc như đóng gạch là Vinfast sẽ không có sản phẩm gì hay ho, cùng lắm sẽ đưa một loại ô tô cổ lỗ, không hiệu quả, kém chất lượng vào lắp ráp tại Việt Nam.  
     Tôi vốn không quen biết ông Phạm Nhật Vượng, cũng chẳng thần tượng gì ông qua mấy clip phát biểu về chiến lược phát triển vì có rất nhiều điều phải trao đổi lại, thậm chí còn ác cảm với ông chẳng rõ nguyên nhân, không loại trừ khả năng ghen tỵ vì ông quá thành công, quá giàu. Tuy vậy, tôi rất mong cho công nghiệp nội địa phát triển, của ai cũng được, và thấy bài viết kia có nhiều lỗ hổng thô sơ, được nhiều người tán thưởng sai lầm mà không hiểu gì. Thiết nghĩ cũng nên giải độc, bèn nén lòng ghen tị và ác cảm mà cầm bút.
    2. Từ mấy chục năm nay, ngành công nghiệp chế tạo ô tô của Việt Nam chầy chật mãi không ra đời được, chưa nói chuyện phát triển. Hết nhà nước tài trợ nghiên cứu để tự làm, rồi hy vọng ở các công ty đa quốc gia, rồi định làm giá rẻ, cuối cùng chẳng đến đầu đũa gì. Công nghiệp phụ trợ cũng không phát triển nổi, vì không có động lực. Không đơn giản là cứ làm đi, Honda, Mercedes, Ford sẽ mua. Các hãng đều có danh sách các nhà cung cấp của mình dễ dầu gì mà vào được từ kinh nghiệm, công nghệ đều 0. Việc tư nhân trong nước đầu tư vào thị trường này là cơ hội cuối cùng, và khẩn cấp trước khi thị trường ô tô mở cửa hoàn toàn và tăng trưởng bão hoà. Lúc đó thì có ba đầu sáu tay, công nghiệp nội địa sẽ vĩnh viễn không có ô tô.  Vì thế tôi phải ủng hộ Vinfast thành công, cho dù ghen ghét với ông Vượng.
    3. Nếu tôi là Phạm Nhật Vượng tôi sẽ làm thế nào
    Là doanh nhân, dĩ nhiên tôi không thể ném tiền qua cửa sổ. Nhất là khi đồng tiền của tôi đang quay vòng sinh lãi rất nhanh từ BĐS và các dịch vụ dân sinh. Đầu tư vào nghiên cứu phát triển, công nghiệp nặng, chắc chắn phải có tầm nhin xa và một chút tâm huyết với tương lai đất nước.
    Nhưng đã là doanh nhân, đầu tư phải hiệu quả, ít ra là bảo toàn vốn, rõ ràng phải có chính sách cam kết hỗ trợ của nhà nước. Thời ông Park làm tổng thống vì muốn có công nghiệp ô tô nội địa, cùng nắm tay thề với chủ tịch Hyundai, và hứa cho ông này trúng mọi gói thầu mà Hyundai muốn và có năng lực, để tạo điều kiện cho Hyundai làm ô tô Và họ đã thành công.
     4. Với dàn kỹ sư, có rất nhiều bằng giáo sư, tiến sĩ, nhưng thiếu kinh nghiệm, hiểu biết và động lực làm công nghiệp của Việt Nam, chắc chắn không thể dùng nội lực mà thiết kế được một chiếc xe hoàn chỉnh và hiệu quả. Thuê nhân lực nước ngoài để thiết kế một model mới nguyên, chắc chắn sẽ rất đắt, không bao giờ lấy lại được chi phí R&D. Tôi nghĩ Vinfast chọn giải pháp duy nhất đúng là mua lại thiết kế đã qua sản xuất. Tất nhiên không thể mua được thứ tốt nhất, vì các công ty xe hơi ngu gì mà bán cái máy kiếm tiền của họ. Vì vậy mua loại cũ một tý, nhưng từ BMW hay GM là phương án không tồi. Còn mua với giá bao nhiêu, có hỗ trợ đào tạo, tư vấn chi tiết hay không là  việc của ông Vượng. Tôi không quan tâm vì là túi tiền của ông Vượng, tôi không phải lo, và cũng chẳng có tư cách gì để lo cho một nhà kinh doanh lõi đời như ông Vượng. Tôi cũng yên tâm hơn khi thấy ông Vượng thuê một công ty nước ngoài nâng cấp thiết kế này. Tức là ông cũng biết là cần cập nhật công nghệ. Trong khi đó ông cũng tuyển dụng chuyên gia cơ hữu để nhận chuyển giao. Tôi nghĩ không có cách làm khác đúng và hiệu quả hơn.
     5. Như vậy, bằng cách đó Vinfast sẽ bỏ qua được khâu R&D ban đầu, tiết kiệm thời gian, hạn chế rủi ro, vừa đảm bảo chắc chắn có kết quả đúng tiến độ. Liên Xô cũ có một thành công thị trường về ô tô là xe Zsiguli, mua thiết kế cũ của Fiat và chỉnh sửa, sản xuất cho cả khối XHCN, tốt và hiệu quả kinh tế hơn so với ô tô của LX tự thiết kế. Đó là nói LX, có công nghiệp nặng và kinh nghiệm làm ô tô hơn VN hàng trăm ngàn lần.
     Trong manufacturing, thiết kế phải gắn liền với BOM list, danh sách cung cấp linh kiện, cấu kiện. Một BOM list tốt cũng là vô giá. Mua thiết kế cũ của BMW, dĩ nhiên là đã có BOM list. Việc đàm phán để có giá cho BOM list đó để có giá thành tốt hợp lý tôi cũng tin là ông Vượng và các chuyên gia không phải tay mơ.
     6. Sau đó là tổ chức thực hiện bao gồm a) lắp ráp, sản xuất, kho vận và b) phân phối, quảng cáo, xây dựng hình ảnh, dịch vụ hậu mãi. Đây không phải là khâu dễ dàng, nhưng chắc chắn với b) ông Vượng có ưu thế và kinh nghiệm so với nước ngoài. a)  là cái không đơn giản trước hết do bọn chuyên gia nội địa vốn ếch ngồi đáy giếng, rất coi thường nó, cho là không có gì, sau đó văn hoá VN rất không có truyền thống sản xuất lớn, thiếu kỷ luật và kinh nghiệm quản lý. Rất may, chính vào thời điểm này, ông Vượng được thừa hưởng kết quả đầu tư của thời kỳ trước, ông có thể dùng nhân lực do Ford, GMC, Toyotta, đã đào luyện, và kể cả quy trình quản lý người VN mà họ đã phải trả giá. Toyotta có downsize quy mô đầu tư, đó là tin tốt lành cho ông Vượng. Mà downsize cũng phải, nếu Vinfast thành công với dịch vụ hậu mãi tốt hơn, các công ty ô tô nước ngoài sẽ khó khăn và phải đầu tư lớn hơn.
    7. Tôi cho rằng ở lứa sản phẩm đầu tiên, Vinfast không cần lợi nhuận lớn. Tuy nhiên nắm được khâu phân phối và sản xuất, Vinfast sẽ có cơ hội phát triển dịch vụ hỗ trợ, nguồn cung ứng, và từng bước nội địa hoá các linh kiện phụ kiện. Và kể cả R&D. Cải tiến trên cơ sở một thiết kế có sẵn bao giờ cũng dễ hơn làm từ đầu. Tôi nghĩ trước hết, Vinfast có thể đầu tư vào hệ thống điều khiển, hệ thống quản lý, các appliance add-on, các gói option. Sau đó là từng bước thay đổi những phần ngon ăn nhất, không loại trừ tương lai sẽ có một thiết kế tốt của các kỹ sư Việt Nam, cho dù bước ầầu vẫn phải có những khâu phải thuê chuyên gia để đảm bảo đồng bộ với chất lượng cao nhất.
    8. Tôi không có đủ thông tin và không có động lực để đảm bảo là Vinfast sẽ thành công. Tuy nhiên, đó là cách đi duy nhất có thể thành công, và có vẻ như ông Vượng chưa sai ở khâu nào. Trong việc xây dựng công nghiệp, tư duy chiến lược quan trọng hơn tư duy chuyên môn. Tôi nghĩ các nhà chuyên môn, mà tôi là một, không thể có vai trò dẫn đầu, mặc dù họ có thể đóng góp quan trọng nếu biết thay đổi tư duy. Tôi cũng cầu mong cho Vinfast thành công không phải vì ông Vượng mà vì tương lai của công nghiệp Việt Nam. Con đường Vinfast đang đi sẽ bổ ích cho nhiều sản phẩm khác, kể cả thất bại, nhưng để thành công cuối cùng.
    9. Vì vậy câu hỏi đúng là Vinfast có thực sự muốn làm ô tô hay không. Câu hỏi này rõ ràng chỉ ông Vượng mới biết, chúng ta chỉ  có thể đoán, có thể cãi nhau. Tôi cho rằng ông Vượng không rảnh để làm vờ, là việc khá rủi ro, mất thì giờ và tiền bạc. Còn phần chúng ta, có một việc chúng ta có thể  làm và nên làm là đặt câu hỏi Chúng ta có muốn Viinfast thành công hay không và có muốn tham gia vào thành công đó hay làm một cái gì đó tương tự hay không

Nguyen Ai Viet

CON NGƯỜI và TINH THẦN

CON NGƯỜI và TINH THẦN 1 –  " Nếu có một gã trọc phú hàng to súng lớn, có thể mua biệt thự alibaba cho em ở, xe lếch xù cho em đi, nạp ...